Người không tử tế – ta bất chính!

Bạn không tử tế đừng trách tôi bất chính!…

– “Lúc công ty tuyển dụng tôi vào làm đã thoả thuận rõ ràng rồi mà!”

 -“Bây giờ tình hình thực tế công ty thay đổi, chúng tôi cũng không lường trước được điều này mà.”

Tiểu Linh vừa bước đến văn phòng, lúc này là 8h sáng, cô đang chuẩn bị mở máy tính thì có tiếng Giám đốc Đồng gọi vọng ra. 

-“Tiểu Linh!” 

Ông vẫy tay với cô và ra hiệu cho cô đi vào phòng làm việc của mình.

 – “Anh Đồng, buổi sáng tốt lành!”

– “Chào buổi sáng, cô ngồi xuống đi.” 

– “Tiểu Linh, hôm nay tôi gọi cô vào đây là có việc muốn bàn giao.”

 -“Vâng, anh Đồng anh cứ nói.”

– “Được. Công ty gần đây đã mở thêm văn phòng mới ở Bắc Kinh. Sau khi thảo luận, công ty đã quyết định bố trí cô về bên đó làm việc.”

Tiểu Linh cau mày, nói: 

-“Giám đốc Đồng, Bắc Kinh cách nhà tôi hơn 80km, như vậy là quá xa rồi.”

 -“Tôi hiểu những khó khăn của cô bây giờ, nhưng chúng tôi không có cách nào khác cả.”

– “Không, Giám đốc à, anh chỉ cần thuê một kế toán làm việc ở Bắc Kinh là được rồi. Nếu tôi đến Bắc Kinh, không biết mỗi ngày tôi sẽ phải mất bao nhiêu thời gian mới trở về đến nhà và ngược lại.”

 -“Tiểu Linh, cô là kế toán của công ty, cô cũng biết tình hình năm nay của công ty không được tốt cho lắm. Công ty đang tính kiểm soát chi phí và tiết giảm ngân sách. Còn dư chi phí đâu mà thuê thêm người khác!” 

-“Sếp, tình hình hoạt động của công ty trong vẫn ổn mà. Không những vậy, doanh thu còn tăng hơn 60% so với năm ngoái nữa. ”

 -“Tiểu Linh à, vậy cô không biết rồi, số liệu cô xem chỉ là một phần nhỏ, còn rất nhiều số liệu khác cô không thể nắm rõ hết được.”

– “Vậy thì anh sắp xếp cho một đồng nghiệp khác đi không được sao?”

– “Tôi cũng đã nghĩ đến chuyện này. Chỉ là, những đồng nghiệp khác đều đang làm công việc khác rất quan trọng và không thể điều chuyển đi lúc này được. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có cô mới là người là phù hợp nhất thôi.”

Tiểu Linh thở dài và cảm thấy thật sự không đồng tình, cô vào làm việc cho công ry chưa đầy 3 tháng, vậy mà công ty đã có những điều chỉnh bất lợi như vậy đối với cô, điều này thực sự khiến cô không hài lòng. 

Trong số rất nhiều thư mời làm việc, công ty này có mức đãi ngộ nhân viên thấp nhất. Nhưng điều đấy không phải là điều Tiểu Linh quan tâm nhất, điều cô quan tâm nhất là công ty này có vị trí ở gần nhà cô nhất, tiện để cô đi lại chăm sóc bố vì ông ấy đã 80 tuổi và ốm yếu rồi.

Chính vì vậy, cô đã chọn công ty này với mức lương thấp nhất vì nó gần nhà cô.

Cô nhớ lại cuộc phỏng vấn vào thời điểm đó và cô ấy nhớ rõ ràng câu trả lời của Giám đốc Đồng dành cho cô ấy vào thời điểm đó.

– “Đừng lo lắng, tôi sẽ không bao giờ chuyển cô đến một nơi khác.”

 Vì vậy, mới có câu chuyện ở trên:

– “Lúc công ty tuyển dụng tôi vào làm đã thoả thuận rõ ràng rồi mà!”

 -“Bây giờ tình hình thực tế công ty thay đổi, chúng tôi cũng không lường trước được điều này mà.”

– “Thôi được rồi, anh để tôi suy nghĩ một chút.”

– “Được, cô cứ suy nghĩ kỹ đi.”

 Tiểu Linh trở lại bàn làm việc, suy nghĩ một hồi lâu, thỉnh thoảng lại thở dài, “haizzz!”

Sau đó, cô dùng tay phải vịn vào góc bàn để đứng dậy và đi thẳng về phía thư ký của Giám đốc.

 -“Lyly, Cho tôi một tờ đơn từ chức.”

– “Dạ, chị Linh, chị định từ chức sao? Chị làm việc ở đây chưa được bao lâu mà.” Thư ký Lyly tò mò hỏi, sau đó lấy tờ đơn từ trong ngăn kéo ra đưa cho cô. 

 -“Ừ, tôi mặc dù không muốn. Nhưng Giám đốc Đồng muốn luân chuyển tôi đến làm việc tại Bắc Kinh, xa như vậy, tôi không thể đi được. Tôi chỉ có thể từ chức.”

– “Anh ấy không thu xếp được người khác đi sao?”

– “Anh ấy nói không được, nhất định phải là tôi đi.”

– “Hả?” Mặc dù Lyly đang khó hiểu, nhưng cô ấy cũng không dám hỏi quá nhiều bởi vì cô ấy chỉ là một nhân viên bình thường.

 -“Lyly, đây là đơn từ chức của tôi, cô giúp tôi gửi cho Giám đốc Đồng nhé!”

 – “VÂNG.”

Việc chuyển đơn từ chức của nhân viên tới ông Đồng cũng là một trong những công việc của Lyly. Nếu anh Đồng muốn giữ người thì sẽ chủ động nói chuyện với họ, còn nếu anh ấy không muốn, sẽ để Lyly trực tiếp thông báo đến nhân viên rằng anh ấy đã chấp nhận đơn từ chức.

 -“Lại sập bẫy rồi.”

 Ông Đồng nghĩ thầm sau khi cầm tờ đơn từ chức trên tay Lyly. Khóe miệng anh khẽ nhếch lên, thể hiện niềm vui trong lòng. Anh nhớ lại cảnh tượng ba tháng trước, vào thời điểm đó, giám đốc tài chính Chu Nghi của công ty nói với anh rằng, tài chính của công ty rất xáo trộn và anh cần tìm người giúp giải quyết trong hai tháng, nếu không sẽ có vấn đề xảy ra bất cứ lúc nào.

 Anh Đông lúc đó rất lo lắng vìđể tìm được người thông thạo số liệu tài chính cũng không dễ, huống hồ chỉ làm việc hai tháng.

 Anh ta cầm điếu thuốc trên tay hút 1 hơi thuốc thật sâu, bất giác vỗ bàn cười:

– “Sao tôi lại không nghĩ ra sớm hơn? Chúng ta có thể dùng thủ đoạn như trước đây?”

 Anh vội vàng đóng cửa lại, nói với giám đốc tài chính Chu Nghi: 

-“Bằng cách này, tôi sẽ tìm một kế toán cao cấp bên ngoài giúp cô trong hai tháng. Sau khi xử lý xong sự việc, tôi sẽ tìm mọi lý do để cô ấy tự động từ chức.”

-“Đúng vậy! ”

Ông Đồng tự hào nói.

-“Anh Không được nói cho ai biết, hiểu không? ”

 Giám đốc tài chính Chu Nghi lúng túng mỉm cười và hứa sẽ không nói cho ai biết.

Chu Nghi làm việc với anh Đồng nhiều năm, biết anh đã dùng thủ đoạn này rất nhiều lần, nếu không phải do anh đang cần công việc này thì nhất định sẽ chỉ vào mặt anh mà chửi bới hắn thật vô liêm sỉ. Và lần này Tiểu Linh là một trong số những người đen đủi rơi vào thủ đoạn xấu xa này của hắn. 

Giám đốc Đồng cười và nói với thư ký Lyly: 

-“Cô nói với Tiểu Linh rằng tôi đồng ý nhận đơn từ chức và tiền lương của cô ấy cũng sẽ được giải quyết trong thời gian ba ngày làm việc.”

 – “VÂNG.”

 Lyly bước ra khỏi văn phòng của ông Đồng và nói với Tiểu Linh:

– “Anh Đồng đã đồng ý nhận đơn của cô rồi, tiền lương của cô ba ngày sau có thể được giải quyết.”

 -“Ba ngày? Không phải là một tháng sao?”

-“Không. Công ty quy định nhân viên chưa đủ ba tháng, chỉ cần báo trước ba ngày là có thể nghỉ việc.”

-“Thật là có quy định này sao!”

Tiểu Linh không nghĩ tới nữa, quay lại bàn làm việc dọn dẹp đồ đạc để bàn giao lại công việc. 

Hai tuần sau, ông Đồng đang hút thuốc và pha trà trong văn phòng thì Lyly vội vàng chạy tới.

-“Đồng Tổng, một đám người của cục thuế đến công ty chúng ta!”

– “Cô nói cái gì? Cục Thuế sao?” 

Giám đốc Đồng kinh ngạc hỏi.

– “Đúng, họ nói là của cục thanh tra thuế!”

 -“Họ làm gì ở đây?”

– “Tôi nghe nói họ nhận được đơn trình báo nói rằng công ty chúng ta trốn thuế 1 cách nghiêm trọng. Họ cũng có một đống tài liệu để chứng minh.”

Giám đốc Đồng ngây người rồi ngã quỵ xuống ghế. Anh ta liên tục lẩm bẩm:

– “Hết rồi, hết thật rồi!”

 Hóa ra đó là vào ngày cuối cùng làm việc của Tiểu Linh. Hôm đó, khi cô đang ăn trong căng tin, Lão Châu- một nhân viên bếp đã làm việc nhiều năm tại công ty đã ngồi trước mặt cô và bí mật nói với cô rằng Giám đốc đang lợi dụng cô. Ông ta cũng nói với cô rằng những người cũ trước đây cũng bị đối xử tương tự như vậy.

 Tiểu Linh nghiến răng nghiến lợi khi nghe ông ta nói: 

-“Được rồi, ngươi không tử tế, đừng trách ta bất chính.”

 Vì vậy hai giờ trước khi rời đi, cô đã dùng kỹ năng nghiệp vụ của mình để lấy được rất nhiều dữ liệu trốn thuế từ máy tính của công ty. Sau đó, ngay sau khi lĩnh hết lương, cô ấy đã trực tiếp gửi thông tin trốn thuế vào hộp thư báo cáo của Chi cục thuế.

Trích:三千短篇故事集三千雪瓣
Dịch: Sad!!!
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容