[zhihu] Nếu như tại một nhà hàng Tây, bạn nhìn thấy tương lai rằng sau ba giây đứa trẻ cùng bàn sẽ b.ắ.n bạn, trong tay bạn lại có một con dao, bạn sẽ làm gì? (Phần 2)

[zhihu] Nếu như tại một nhà hàng Tây, bạn nhìn thấy tương lai rằng sau ba giây đứa trẻ cùng bàn sẽ b.ắ.n bạn, trong tay bạn lại có một con dao, bạn sẽ làm gì?

Dịch bởi: Phi Hành Gia – 宇航员 | vui lòng không repost!
_____________________
Tác giả: 再见哈斯卡

Thời gian đảo ngược, quay trở lại 20 phút trước.

Phục vụ mang thức ăn lên, tôi để ý kĩ mặt cậu ta. Khẩu trang chỉ có thể che mặt, nhưng không thể che mắt. Đó là một đôi mắt đầy sát khí.

Cậu ta đặt ly rượu vang đỏ xuống, định quay người bước đi. Tôi giữ lấy tay cậu ta.

Phục vụ: ?

Tôi cười:” Cậu đến rồi.”

Đôi mày cau có của người phục vụ giãn ra, nói:” Không hổ là người có thể nhìn trước tương lai.”

Tôi:” Lúc đầu tôi tưởng cậu sẽ dùng dùng b.ắ.n tôi. Sau đó phát hiện cậu muốn hạ độc tôi. Cho nên bây giờ, cậu không còn cách nào nữa đúng không?”

Cậu ta:” Hừ.”

Tôi:” Nghe tôi nói một câu. Ân oán giờ kết thúc, tôi không muốn cùng cậu cả một đời đấu với nhau, bởi vì cậu biết đó, tôi căn bản sẽ không thua, mà tôi sẽ chỉ thấy nhàm chán.”

Tôi nói tiếp:” Cậu muốn cả đời chỉ sống trong thù oán vô nghĩa ư?”

Cậu ta trầm mặc một hồi, rồi nghiến răng nói:” Tôi phải chính mắt nhìn thấy ông c.hết. Cho dù giế* không nổi ông, cũng phải nhìn ông già mà chế*.”

Tôi:” Cậu thật sự điên rồi.”

Cậu ta:” Ông có thể dùng năng lực nhìn thấy trước tương lai của mình để xem vài thập kỉ tới, tôi sẽ bám theo ông như thế nào, bất kể ông ở đâu, tôi sẽ khiến ông mất ngủ hàng đêm.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ta:” Cậu nhất thiết phải làm vậy sao?”

Cậu ta nói:” Ông giế* bố mẹ tôi. Ông nói xem?”

Tôi:” Trong trường hợp này, tôi có thể giế* cả cậu.”

Cậu ta:” Mười bốn năm trước, không nhân chứng, không có giám sát, ông mới có thể thoát tội. Nhưng bây giờ thì…”

Cậu ta dùng ánh mắt ra hiệu, đó là những khách hàng xung quanh và cả máy quay trên đầu.

Cậu ta:” Để giế* được ông, tôi chả sợ điều gì. Mà ông muốn giế* tôi, ông phải trả giá đắt. Người có siêu năng lực, không lẽ nguyện ý đổi mạng với một người bình thường ư?”

Tôi trầm mặc.

Cậu ta:” Sám hối cho tốt. Vài thập kỉ nữa, ông sẽ…”

Tôi:” Xin lỗi.”

Cậu ta:” Xin lỗi cái gì?”

Tôi:” Xin lỗi vì chuyện này.”

———-
Lại sử dụng năng lực. Thời gian đảo ngược. Một năm. Hai năm. Ba năm. Mười lăm năm trước.

Người tôi hết lòng yêu thương, Tiểu Bạch, vậy mà lại nằm trên giường, lộn xộn với một người đàn ông khác.

Không, không phải thời khắc này. Cần sớm hơn một chút nữa. Tôi cần phải gi.ết anh ta trước khi họ ngủ với nhau. Như vậy Tiểu Bạch sẽ không sinh ra đứa con hoang tưởng đó.

Ngay cả khi cô ấy không hồi tâm chuyển ý, nhưng ít ra, tôi sẽ không phải chịu sự bám đuổi kia.

Tôi trở về trước đó một ngày. Dùng xẻng đ.ậ.p vào đầu người đàn ông kia. Anh ta ngã xuống. Máu từ từ loang ra mặt đất. Tôi sải bước đi.

Cuối cùng có thể an tâm mà sống rồi.

Tôi đi khắp mọi nơi, ăn những món ăn ngon. Cuộc sống là vô tận.

Cho tới một ngày.

Tôi ngồi tại cửa hàng Tây. Vẫn như cũ gọi một phần bít tết, một phần salad, còn có cả rượu vang đỏ.

Một người lạ đột nhiên ngồi trước mặt tôi.

Tôi nói:” Ngại quá, chỗ này có người rồi.”

(còn tiếp)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容