Làm Thế Nào Lấy Đề “Thái Tử Đăng Cơ Nhưng Lại Phong Trắc Phi Lên Làm Hoàng Hậu” Viết Truyện ( Phần 6/9 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/406030019

——————————-

Làm thế nào lấy đề “Thái tử đăng cơ nhưng lại phong Trắc phi lên làm Hoàng hậu” viết truyện

Chương 4

“Mạt tướng tham kiến Hoàng hậu nương nương.”

Ta hít sâu một hơi, quay người lại: “Triệu tướng quân.”

“Nương nương, ban đêm trên núi luôn có gió và sương, mặc phong phanh quá dễ bị lạnh.” Triệu Hoài Du nói.

Ta ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó nhẹ giọng nói: “Đa tạ Triệu tướng quân quan tâm.”

Cả hai không còn gì để nói.

Ta nghĩ ngợi, vẫn không kiềm được hỏi: “Lần này Hoàng thượng hành động, có phải rất nguy hiểm không?”

Có thể là Triệu Hoài Du không ngờ ta sẽ hỏi vậy, hắn đáp: “Còn tưởng là Hoàng thượng sẽ không để nương nương biết.”

“Tại sao?”

“Hoàng thượng không giống người sẽ để nữ nhân tham gia việc triều chính.”

Ta cười nói: “Thật vậy, Bệ hạ không thích nữ nhân tham gia triều chính, bổn cung cũng chỉ biết chút ít, sau đó suy đoán thôi.”

“Rất nguy hiểm. Thái phó đang tiến cử rất nhiều môn đệ của ông ta trước tiên đế, đều là người giỏi giang, có ảnh hưởng lớn trong triều. Bệ hạ lần đầu đăng cơ, khắp nơi đều bị hại, lại không dễ tùy tiện ra tay. Lần này là quyết đánh đến cùng, cũng là trận sống mái.” Giọng của Triệu Hoài Du rất khẽ và nhạt.

“Vậy lần này Triệu tướng quân không ở bên cạnh Bệ hạ, ngươi không lo sao?” Ta nhướng mày hỏi.

Triệu Hoài Du nhìn ta, cười nói: “Bảo vệ nương nương an toàn cũng có thể khiến Bệ hạ yên tâm.”

“Hà.” Dân thường bách tính không biết thì thôi đi, người trong triều có ai là không biết Đông Phương Nguyệt mới là chân ái của Hoàng đế, chẳng qua ta là người bị đẩy ra chặn tên thôi.

Có thể là Triệu Hoài Du cũng cảm thấy mình nói sai nên ngẩng đầu nhìn hoa quế đang tỏa hương ngào ngạt.

Ta cũng không lên tiếng nữa, chỉ đứng đó.

“Nương nương, Bệ hạ rất tôn trọng người.”

Ta cười quay đầu, còn chưa lên tiếng thì đột nhiên bàn chân trơn trượt.

Thử hỏi, tại sao ngôi chùa đang tốt đẹp phải xây cao như vậy làm gì?

Tại sao hàng rào xung quanh không cao một chút?

Nếu lần này bổn cung còn có thể sống sót trở về thì nhất định sẽ bỏ tiền ra sửa lại cả cái chùa Hộ Quốc này.

Trong quá trình rơi xuống, ta cảm nhận được một vòng tay ấm áp.

Chắc có lẽ là Triệu Hoài Du.

Trước khi mất đi ý thức, ta tưởng mình chết chắc rồi.

Lúc ta tỉnh dậy trên bãi đá bên sông, ta bỗng cảm thấy vị trí Hoàng hậu này của mình thực ra là hồng phúc lớn lao.

Triệu Hoài Du bị ta xem thành cái đệm thịt hình người, ta thử vỗ lên mặt Triệu Hoài Du, không có chút phản ứng nào.

Thế là ta duỗi tay đến chóp mũi hắn.

Được rồi, còn sống.

Ta thử gọi hắn dậy, nhưng chẳng ăn thua gì.

Nhìn xung quanh, ngoài đá ra thì chỉ còn gỗ.

Chậc.

Ta tốn sức hai hổ chín trâu để đỡ Triệu Hoài Du đứng dậy.

Thực ra thì không phải, là kéo.

Đứa trẻ này ở trong quân doanh ăn cái gì để lớn lên thế, đồ ăn trong quân doanh tốt quá rồi, quay về phải cắt bỏ bớt.

Kéo Triệu Hoài Du đi được một đoạn ngắn mới phát hiện lưng hắn bê bết máu.

Ta luống cuống kéo hắn đến dưới tán cây, muốn tìm xem gần đó có hang động gì không.

Thường thì trong sách, tình tiết giống thế này, nữ chính sẽ tìm được một gia đình, hơn nữa còn vô cùng tốt bụng.

Ta cởi áo choàng ướt ra, rồi cởi áo của của Triệu Hoài Du, dùng áo bên trong của ta băng bó đơn giản cho hắn, thắt thành một cái nơ bướm cực kỳ xấu, lúc này mới hài lòng rời đi.

Sự thật chứng minh, ta không phải nữ chính.

Buồn cười quá.

Đừng nói đến người, ngay cả hang động còn chẳng có.

Nhặt vài cành cây, ta lại quay về chỗ cũ, ngậm một cọng cỏ, nhìn Triệu Hoài Du đang hôn mê bất tỉnh, sau đó im lặng đấu với đống cành.

Cành cây, bổn cung khuyên nhà ngươi đừng có mà không biết tốt xấu, tự cháy đi.

Cành cây không chịu, ha, bổn cung tru di cửu tộc nhà người!

Thế là ta lôi hết cành cây xung quanh lại, sau đó đến bên sông tìm hai hòn đá bình thường.

Không biết thứ này có thể bắt lửa được không.

Không biết qua bao lâu, ta bỏ cuộc.

Ta dựa vào bên cạnh Triệu Hoài Du, im lặng cầu khấn, Châu Nhi mau tìm được ta đi.

Nhưng, rõ ràng ta đã đánh giá Châu Nhi quá cao rồi.

Trời sáng vẫn chẳng thấy ai đến.

Lúc Triệu Hoài Du tỉnh thì chỉ cảm thấy mình đang ôm một đống lửa.

Đầu rất đau, hắn nhìn Hoàng hậu gối đầu trên chân mình, không biết phải nói gì.

Sau đó lại nhìn chỗ băng bó trên người mình, khẽ thở dài một tiếng.

Hắn cẩn thận dè dặt đứng lên, thầm nói một tiếng mạo phạm rồi, sau đó đặt tay lên trán Dung Khanh Khanh.

Con mẹ nó, chắc không phải Hoàng hậu nương nương sốt rồi đấy chứ.

Quần áo treo trên cành cây đã khô được phân nửa, Triệu Hoài Du cõng Dung Khanh Khanh trên lưng, bắt đầu men theo dòng sông đi xuống hạ lưu.

Có lẽ Thạch Trạch đã phát hiện ra họ mất tích, chắc là sẽ tập hợp người đi tìm.

Cõng Dung Khanh Khanh, Triệu Hoài Du chỉ cảm thấy nhẹ bẫng.

Đột nhiên nhớ ra lúc nhỏ, khi đó Dung Khanh Khanh mười một tuổi, dậy thì xinh xắn.

Không xinh đẹp động lòng người như Đông Phương Nguyệt, cũng không diễm lệ như muội muội, nhưng ưa nhìn.

Lúc đó tiểu thư khuê các đều đang tìm người tốt, độ tuổi thích chưng diện nên rất gầy, dường như một cơn gió thôi cũng có thể thổi ngã được.

Chỉ có Dung Khanh Khanh vừa vào Kinh, khuôn mặt tròn rất đáng yêu.

Lần đó ở tiệc Bách Hoa, Đông Phương Nguyệt múa một khúc nghê thường nên được chọn làm Thái tử phi, người thể hiện còn có muội muội, một bài Kinh trập khiến mọi người ngạc nhiên.

Hoặc ít hoặc nhiều thì các tiểu thư khuê các đều có tài nghệ để biểu diễn, nhưng vì hai người trước đó đã quá xuất sắc nên không còn chỗ để thể hiện nữa.

唯独容卿卿,为皇帝皇后太后泡了一壶茶。

Chỉ có Dung Khanh Khanh là pha một ấm trà cho Hoàng đế, Hoàng hậu và Thái hậu.

Hoàng đế khen Dung Thâm nuôi được một đứa con gái giỏi, Hoàng hậu cũng hết lời khen ngợi, Thái hậu thì nếm trà một lúc lâu, sau đó lấy trâm đầu phượng ngọc tỷ thái châu trên đầu thưởng cho nàng.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容