CON GÁI XINH NHƯNG TRÌNH ĐỘ HỌC VẤN THẤP

[ZHIHU ASK] CON GÁI XINH NHƯNG TRÌNH ĐỘ HỌC VẤN THẤP

Bạn gái của đồng nghiệp tôi…

Năm ngoái, trong một lần tụ họp ăn uống, một vị đồng nghiệp của tôi dẫn bạn gái đến, nhìn thì có vẻ còn chưa đến 18 tuổi, cao cao gầy gầy, da trắng dáng xinh, chân dài eo nhỏ, tóc dài bay bay, ăn mặc giống kiểu con gái ở quán bar.

Lúc ấy chúng tôi còn trêu cậu đồng nghiệp ấy là đến trường học bắt cóc con gái vị thành niên đem tới đấy à, thế mà cậu ấy nói đúng thế thật… Cậu ấy quen bạn gái ở quê, lúc ý cô ấy mới học lớp 7, năm nay vừa tốt nghiệp cấp hai xong, không muốn học tiếp nữa nên đi tìm cậu ấy.

Trọng điểm đến rồi đây! Hôm ấy ăn uống 3 tiếng đồng hồ, cô bạn gái vẫn luôn cúi gằm mặt chơi game, không nói năng câu nào (kể cả lúc chúng tôi rót trà đưa hoa quả, lúc về đến gần nói tạm biệt, cô ấy vẫn luôn một biểu cảm kiểu “tôi mặc kệ mấy người”), đến cả đồ ăn cũng toàn bộ là do bạn trai gắp cho…

Một thời gian không lâu sau đó, hết giờ làm thêm, bọn tôi cả một đám người kéo nhau đi ăn khuya, không biết nói chuyện linh tinh gì mà lại nhắc đến cô bạn gái của cậu đồng nghiệp kia, cậu ấy nói là bạn gái ở nhà quá chán, muốn tìm việc gì đó để làm, hỏi bọn tôi xem có gợi ý gì không. Bọn tôi nói là phải xem xem cô ấy thích gì, có thể đến trường tiếp tục đi học, dù gì tuổi cũng còn nhỏ. Cậu bạn ấy bảo để về nói chuyện với bạn gái xem sao…

Ngày hôm sau cậu ấy vác bản mặt đen sì đến cơ quan, bảo là hôm qua vừa cãi nhau với bạn gái một trận. Cô ấy mắng là bạn trai không chịu suy nghĩ cho cảm xúc của mình, ép cô ấy đi học, tước đoạt tự do này nọ. Cô ấy còn bảo nhất định phải tìm việc để chứng minh là không cần đi học vẫn có thể kiếm được tiền vân vân mây mây…

Sau hôm ấy, liên tục một tuần cậu ấy tìm đủ lý do xin nghỉ làm, nghe nói là đưa bạn gái đi tìm việc.

Tìm mãi cuối cùng cũng tìm được công việc bán hàng ở một shop quần áo, lương cơ bản cũng khá ổn. Bọn tôi cũng thấy nhẹ cả người, dù gì thì cậu ấy xin nghỉ công việc đều dồn hết cho bọn tôi.

Nhưng chỉ được có 4, 5 ngày, cậu ấy lại vác mặt đen đi làm, kể là bạn gái không muốn đi bán quần áo nữa, cả ngày phải đứng hơn mười tiếng, chỉ có lúc ăn trưa mới được ngồi một tí…

Thế là công việc đầu tiên thất bại.

Vài ngày sau, cô bạn gái lại khóc khóc nháo nháo đòi đi tìm việc, phải là việc gì không được mệt quá, được ngồi. Vừa khéo lế tân của công ty vừa mới thôi việc vẫn chưa tuyển được người mới, chúng tôi bèn tìm người hỏi xem có cho bạn gái cậu ấy vào làm thay được không. Sau khi phỏng vấn, trưởng phòng nhân sự bảo là mặc dù học lực cô ấy không cao, nhưng lại trẻ trung xinh xắn, làm ở lễ tân coi như “mèo chiêu tài” cũng được. Hơn nữa công việc cũng đơn giản, giúp mọi người đặt cơm, in tài liệu, phát văn phòng phẩm, lãnh đạo đến thì pha trà rót nước, cũng không cần học lực làm gì.

Nhưng mới làm được một ngày, cô ấy đã tự chạy đến chỗ trưởng phòng nhân sự xin nghỉ, lý do là không biết dùng phần mềm máy tính…

Lúc ý cậu đồng nghiệp của tôi cũng cuống lắm, dù sao thì công việc của cô ấy là ghi chú số lượng đồ dùng văn phòng phẩm trong excel hoặc quản lý số lượng đơn hàng, có phức tạp bao nhiêu đâu cơ chứ? Nhưng cô ấy vẫn khăng khăng không muốn học…

Thế là công việc thứ hai cũng đi tong luôn.

Bẵng đi một thời gian, nghe nói cô ấy lại tìm được một công việc bán hàng trong cửa hàng tiện lợi. Cái cửa hàng ấy khá bé, chỉ có mỗi chủ cửa hàng với cô ấy thôi. Cô ấy nhận trực ca đêm, công việc rất nhàn, buổi đêm cơ bản chẳng có khách khứa gì hết, có thể chơi game làm việc riêng này nọ, chỉ cần không ngủ quên là được. Thế mà cô ấy cũng chỉ kiên trì được có một tháng, lý do thôi việc là thức khuya không tốt cho da, còn chê chủ cửa hàng bủn xỉn làm đêm mà không có trợ cấp…

Công việc thứ 3 thế là xong…

Tầm nửa năm sau, cậu đồng nghiệp tôi tiết kiệm được một khoản tiền, thuê một cửa tiệm nhỏ cạnh một trường học để bạn gái bán hoa quả tươi, của tiệm ấy vị trí khá tốt, người qua người lại, xung quanh ấy cũng không có cửa hàng hoa quả khác, đúng là “một mình một phương”.  Thế mà mới được có hai tháng, kinh doanh vẫn chưa đi vào nề nếp đã đóng cửa luôn rồi…

Cô ấy căn bản không phải bán hoa quả mà là làm từ thiện mới đúng, tính tiền sai là chuyện hàng ngày, rõ ràng mua hai tặng một lại tính thành mua bốn tặng ba, giao nhầm hàng các kiểu, kết cục là nhận lại một đống phản hồi tiêu cực.

Đấy, thế là công việc thứ tư cũng thất bại nốt.

Cậu bạn tôi bảo giờ bạn gái cậu ấy không còn tí ti ý định nào muốn tìm việc nữa rồi, đương nhiên là cũng không đi học lại, giờ chỉ ở nhà làm việc nhà, chơi game, nuôi chó, đợi thêm vài năm nữa đủ tuổi rồi kết hôn sinh con.

————- Bổ sung thêm mấy vấn đề ————–

  1. Điều kiện của cậu đồng nghiệp

Tháng 6 công ty có đợt kiểm tra sức khỏe định kỳ, đo cho cậu ấy thấy cao 1m78, cân nặng cũng vừa khéo 178 luôn (bằng 89kg), cái vụ này bọn tôi cười đến tận bây giờ…

Như thế cũng coi là béo lắm rồi, đã thế cậu ấy còn hay ăn mặc như ông chú 40, ngày nào cũng áo polo với quần âu, thắt lưng da khóa kim loại, mùa hè vẫn đi giày da. Bình thường cậu ấy không tăng ca thì sẽ chơi game, không hay đọc tiểu thuyết, cũng không có thói quen tiêu xài hoang phí, quần áo đồ dùng toàn là mua tên Taobao hết.

Tính cách cậu ấy khá tốt, là một người cẩn thận chu đáo rất hiếm gặp (tương phản khá lớn với vẻ ngoài thô kệch của cậu ấy), nhưng lại có tật nói nhiều, thích ăn đồ ngọt, hút loại thuốc lá của con gái.

Cậu ấy không phải con một, hoàn cảnh gia đình cũng không có gì đặc biệt, anh trai ở nhà chăm sóc cha mẹ, còn cậu ấy đi xa làm việc. Cậu ấy không có gánh nặng kinh tế gia đình, cũng không có ý định mua nhà ở thành phố đang làm việc, còn về gia đình của phía bạn  gái cậu ấy thì tôi không rõ nữa.

  1. Suy nghĩ của cậu ấy

Cậu ấy cũng tự nói rồi, ngoại hình của cậu ấy chẳng ra sao, không có nhà không có xe, thế mà bạn gái vẫn không chê, còn nhỏ tuổi như vậy đã ở với cậu ấy rồi. Hơn nữa, gia đình cậu ấy ở quê tư tưởng cũng khá cổ hủ, cho rằng con gái không đi làm mà ở nhà chăm chồng sinh con là rất bình thường, còn rất đặt nặng việc sinh con trai.

Cậu ấy cảm thấy bạn gái mình chẳng qua là tuổi còn nhỏ, gia đình dạy dỗ không tốt, cậu ấy có thể từ từ dạy bảo. Có lúc tăng ca tôi nghe thấy cậu ấy nói chuyện với bạn gái, nhắc cô ấy làm cái này cái nọ, nhắc cô ấy đừng quên cái nọ cái kia, cảm giác cũng rất dịu dàng ấm áp.

Tôi cảm thấy cậu ấy thực sự rất yêu cô gái này, mà còn là loại yêu mà muốn cùng nhau tiến xa hơn, thôi thì đành chúc họ hạnh phúc vậy (mặc dù lúc tăng ca bạn gái cậu ấy cứ 20 phút lại gọi đến một lần thực sự làm chúng tôi phát điên)

Trịnh Thu Mai (Quần Đùi Hoa) dịch

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容