Có Câu Chuyện Nào Rất Ngắn Nhưng Nghe Xong Thấy Sợ? ( Phần 6/6 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi cũng không hiểu, nhà chú Thân hiền lành chất phát cả đời, rốt cuộc đã chọc phải thứ gì mà liên tiếp gặp phải chuyện này.

“Hừ, còn có thể là ai, nghiệp mình tự tạo thì tất nhiên do nhà các người tự trả rồi.” Không biết từ lúc nào, một người phụ nữ mặc đồ trắng đến bên ngoài nhà của chú Thân.

“Mười năm trước một con rắn lớn đến nhà mấy người nhờ giúp đỡ, con rắn này là thần núi tương lai hóa thành, lúc vượt qua kiếp sấm thì bị thương nặng, nhưng nhà các người lại ích kỷ lột da nấu thịt, nuốt vào bụng.”

Người phụ nữ vừa nói vừa đi vào sân, mặt mày lạnh tanh.

Vợ chú Thân nghe thế thì biến sắc, hoảng sợ nói: “Không, chúng tôi không cố ý! Năm đó nạn đói, nhà chúng tôi không thu được thóc, thấy rắn vào cửa, để giữ tính mạng nên mới phải giết nó. Nếu biết đó là thần núi, chắc chắn chúng tôi sẽ không làm vậy.”

Người phụ nữ lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, nói: “Trời sinh phúc đức không sát sinh, nó tu luyện nghìn năm mới có được cơ duyên này, bị các người hủy hoại, oán hận vô cùng. Nhưng lúc bấy giờ một đạo sĩ đi ngang, thấy thế thì căm hận nên liều mạng phong ấn nó trên núi, vì thế các người mới thoát một kiếp.”

Nói đến đây, sắc mặt người phụ nữ hơi thay đổi, ngừng lại chốc lát rồi nói tiếp: “Nhưng các người ngày càng táo tợn, ba ngày trước các người bảo con gái Tiểu Thúy lên đỉnh núi tìm xương rắn. Nếu không phải vì phá bỏ phong ấn, con rắn cũng sẽ không phá tổ mà ra ngoài. Gieo nhân nào thì gặt quả đó, các người thế này là tự làm tự chịu!”

Người phụ nữ đột nhiên hét lên: “Nói, tại sao các người tìm xương rắn.”

Nghe đến đây, cuối cùng tôi cũng hiểu đầu đuôi mọi chuyện. Vợ chú Thân mặt như tro tàn, rõ ràng là đồng tình với lời mắng của người phụ nữ.

Người phụ nữ từng bước đến gần, tới trước mặt vợ chú Thân, ánh mắt sắc bén như dao khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Vợ chú Thân sụp đổ, khóc lớn. Thím ấy nói họ muốn có một người con trai, nhưng cố gắng nhiều năm như vậy mà mãi không có kết quả.

Thế là chú Thân tìm một người thầy bói, bảo là trên núi Rùa Già có chôn một con rắn lớn, con rắn này nguyền rủa nhà họ Thân không con chẳng cháu.

Nghe lời thầy bói, nhà chú Thân hiểu ra tại sao, lập tức hỏi thầy bói nên giải quyết thế nào.

Thầy bói cũng chẳng phải người tốt gì, đưa ra ý tưởng có thể nói là vô cùng độc ác. Bảo chỉ cần tìm thấy vị trí xương rắn, đào nó lên, ngâm trong máu chó đen bảy bảy bốn chín ngày là có thể khiến con rắn hồn bay phách tán.

Thế cho nên, lúc này Tiểu Thúy lên núi tìm xương rắn, cuối cùng động vào phong ấn khiến cho phong ấn trấn giữ con rắn bị phá vỡ, nhập vào người Tiểu Thúy, điều khiển cô ấy nhảy vực tự sát.

Người phụ nữ nói, vì con rắn mới phá vỡ phong ấn, vẫn còn rất yếu nên chỉ có thể xuất hiện vào buổi tối, mỗi lần xuất hiện chỉ có thể giết một người.

Vì con rắn đang thao túng những hồn ma gần đó nên chú Thân đang sống sờ sờ bị dọa chết.

Nếu cô ta đến chậm một bước thì tối nay, con ma nhỏ trong bụng vợ của chú Thân cũng sẽ phá bụng mà ra ngoài.

Nói đến đây, sắc mặt người phụ nữ càng lạnh lẽo hơn, bảo vợ chú Thân tự làm tự chịu, bị con rắn giết cả nhà là đáng đời. Nhưng đáng thương cho người dân ở cả thôn Vương Gia, vì việc nhà chú Thân làm mà bị chôn theo.

Vợ chú Thân khóc nói biết lỗi rồi, hỏi người phụ nữ bây giờ nên làm thế nào, thím ấy không muốn chết.

Người phụ nữ chắp tay sau lưng đứng đó, thờ ơ lạnh nhạt, không nói gì. 

Việc đến nước này, tôi nghe cũng hiểu. Có lẽ người phụ nữ này có liên quan đến đạo sĩ lúc trước đã phong ấn con rắn, nói không chừng là học trò hoặc là con gái của vị đạo sĩ.

Cô ta đến đây là vì chuyện của con rắn, cho dù họ có cứu vợ của chú Thân hay không thì cô ta cũng sẽ cứu người dân của thôn Vương Gia.

Chỉ là không ngờ, người phụ nữ đột nhiên chuyển đề tài, chỉ tôi rồi nói: “Anh đã rời khỏi thôn Vương Gia từ lâu, nếu không quay về thì không liên quan gì đến anh, cũng sẽ không liên lụy đến anh. Nhưng anh chẳng những quay về mà còn giúp Tiểu Thúy khâu thi thể, kéo quan tài. Sau khi cô gái này chết, anh chính là mục tiêu tiếp theo của con rắn.”

Tôi nghe xong thì toát mồ hôi lạnh, không ngờ về giúp hàng xóm một chuyện mà lại rước rắc rối to thế này.

Tôi lập tức hỏi: “Vậy tôi phải làm sao, giờ rời đi à?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Muộn rồi, tối qua bảo anh đi anh không đi, giờ con rắn đã nhắm vào anh rồi.”

Lúc này tôi mới nhớ ra, tối qua người phụ nữ bảo tôi trời sáng thì đi tìm Lý Nhị ở tiệm quan tài thôn bên cạnh, thì ra là có ý này.

Nhưng hối hận cũng đã muộn, tôi nhanh chóng bình tĩnh lại, hỏi người phụ nữ: “Chắc chắn cô vẫn còn cách khác đúng không?”

Vợ chú Thân nghe tôi nói thế thì mắt sáng lên, bỗng quỳ xuống trước mặt người phụ nữ, dập mạnh đầu: “Đại tiên, cầu xin cô giúp tôi, tôi biết lỗi rồi, cầu xin cô.”

“Haiz.” Người phụ nữ thở dài, lắc đầu: “Sau khi trời tối, hai người nằm trong quan tài ở cổng thôn đi, tạm thời có thể giữ cho hai người an toàn. Về con rắn…”

Nói đến đây, người phụ nữ ngừng lại chốc lát, giọng điệu cũng không còn tự tin, bảo: “Tôi sẽ nghĩ cách giải quyết…”

Còn tiếp……

Cập nhật sau

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容