Có câu chuyện đáng sợ nào mà bạn đã từng trải qua chưa?(6/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi tập trung toàn bộ sự chú ý vào cửa lớn căn phòng, đột nhiên điện thoại bừng sáng lên, có một cuộc điện thoại gọi đến, là số lạ, cả người tôi rùng mình luôn. Tôi dập máy theo bản năng, vừa mới dập máy đi thì số đó lại gọi tới, tôi nhìn kỹ lại, hóa ra là 110 địa phương gọi đến, giây phút tôi nghe máy, nước mắt tôi không cầm được luôn, tôi không cất ra âm thanh nào cả.

Đầu dây nói chuyện rất ôn hòa, gọi tên tôi ra, nói với tôi rằng là chồng tôi đã gọi điện báo cảnh sát, an ủi tâm trạng của tôi, bảo tôi đừng sợ hãi, nói rằng khu vực tôi ở là gần biển, nhưng vấn đề an ninh lại là tốt nhất, có rất nhiều cảnh sát cơ động hoạt động 24/24, hiện tại họ đã phái người đi điều tra rồi, ba đến năm phút sau họ sẽ tới, yêu cầu tôi bây giờ đừng mở cửa, yên tâm đi ngủ. 

Ba mươi năm qua, đây là lần đầu tiên tôi liên lạc với 110, tôi là một người vô cùng an phận, vì thế mà khi nghe thấy tiếng gõ cửa tự xưng mình là người của đồn cảnh sát, thì đầu tôi liền rỗng rỗng. Nửa đêm nửa hôm đồn cảnh sát đến gõ cửa là có ý gì? Tôi lại chẳng có bất cứ phương án xử lí hiệu quả gì cả.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, tôi lại dỏng tai lên nghe, tiếng gõ cửa ngoài kia hình như không còn nữa rồi. tầm một phút sau, tôi nghe tháy tiếng mở cửa thang bộ, người ở ngoài cửa đã rời đi rồi. 

Tôi vẫn không dám hạ thấp cảnh giác, vẫn nắm chặt con dao gọt hoa quả, ngồi yên trên đất, tầm bảy tám phút gì đó, chồng tôi nhắn tin cho tôi, bảo tôi là không có chuyện gì nữa rồi, sau đó video call cho tôi, tôi khóc không lên tiếng, chồng tôi liên tục tự trách bản thân, ăn năn và an ủi tôi.

Cuối cùng anh ấy nói với tôi là, là hai đứa trẻ ngoại tỉnh, vừa thi đại học xong, đi ra biển chơi, không mang theo tiền, không có chỗ ở, lang thang ở đây được ba bốn hôm rồi, chúng đi vào khu chung cư này nhân lúc có người mở cổng đấy.

Sau đó chồng tôi cứ video call với tôi suốt đêm, cho đến khi tôi ngủ quên không biết vào lúc nào luôn.

Tôi mơ màng mở mắt, trông thấy một người đang đứng bên đầu giường của tôi, tôi giật mình hoảng hốt, nhìn kỹ lại thì nhận ra đó là em gái, em ấy sáng ngủ dậy đọc được tin nhắn của tôi thì lo lắng vô cùng, chưa kịp đánh răng, rửa mặt đã lao thẳng đến chỗ tôi ở rồi.

Khi thấy tôi không có chuyện gì, em gái cũng không đánh thức tôi dậy, chỉ đứng bên cạnh nhìn thôi, em rer thì đi ra ngoài mua đồ ăn sáng rồi, sau khi trở về, em rể liền hỏi tôi về câu đối ở ngoài cửa, chữ “phúc” bị xé mất một góc, là chị xé phải không ạ?

Tôi không biết gì cả, đi ra ngoài cửa, quả nhiên là chữ phúc bị xé mất một góc thật, nhưng nhất định không phải là tôi xé rồi, càng không phải là con gái tôi xé vì nó còn quá nhỏ mà. Có lẽ là người tối hôm qua đấy, tôi cũng không rõ nữa. Em rể thấy vậy thì cũng xé nó xuống hẳn luôn.

Ăn sáng xong, tôi đi xuống phòng bảo vệ, kể hét đầu đuôi sự việc ra, họ nói đây là lần đầu tiên xảy ra tình huống này, thái độ của họ rất tốt, họ nói với tôi ằng nếu như người ấy thật sự là người của đồn cảnh sát thì họ sẽ phải quẹt thẻ để đi vào cũng như sẽ có nhiều người đi theo tháp tùng.

Ngay sau đó, vào buổi chiều hôm ấy, chung cư đã cho lắp đặt thêm camera an ninh ở tầng dưới. Chắc là bởi vì khu này là khu chung cư người giàu cho nên năng lực làm việc của họ mới nhanh như vậy.

Tôi hy vọng rằng tất cả những người phụ nữ sống một mình cũng có thể nâng cao nhận thức về an toàn của họ bằng nhiều cách an toàn hơn, cũng giống như bình chữa cháy vậy, cho dù không sử dụng đến nó nhưng vẫn phải chuẩn bị đầy đủ đấy. Bây giờ thỉnh thoảng nhớ lại chuyện xảy ra đêm đó tôi vẫn còn sợ hãi, quan trọng là bên cạnh tôi còn có con nhỏ như vậy nữa, thật may là lúc đó con tôi không tỉnh giấc và không khóc.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容