CÂU CHUYỆN PHÁ HỦY TAM QUAN NHẤT MÀ BẠN TỪNG GẶP LÀ GÌ? ( Phần 15/34 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Cập nhật 10/4

Một lúc sau, một ngôi biệt thự trên núi sâu hiện ra trước mắt tôi, ngôi biệt thự có diện tích khoảng 300m2, tổng cộng có 4 tầng, và còn có một cái sân trong nữa, bên trong sân có bể bơi, xung quanh biệt thự toàn là cây cối. Chẳng trách lúc đó tôi không nhìn thấy gì cả, tôi thầm nghĩ. 

“Đây là ai mà biết hưởng thụ như thế này đây, xây biệt thự trong núi sâu rừng già, chậc chậc.” Tôi thán phục thốt lên. 

“Một lát nữa cậu sẽ biết, đi vào bên trong cùng tôi đi.” Bán tiên lão nhân nói xong liền đi vào. 

Sau khi bước vào, tôi thấy cách bài trí trong phòng khách ở tầng 1 của biệt thự rất đơn giản, chỉ có hai chiếc ghế sô pha, một bàn trà và một chiếc TV thôi. Lúc này có một người đang ngồi trên ghế sô pha, còn có một người khác đang đứng bên cạnh và đang nói chuyện gì đó với ông ta. 

“Cậu đến rồi à.” Sau khi nhìn thấy tôi và họ đi vào, người đang ngồi và người đang đứng vừa rồi đồng thời nhìn sang đây, và lúc này, người đàn ông trung niên vốn dĩ đang ngồi cũng đứng lên.

Tôi nhìn vào hai người họ. Người đàn ông trung niên vốn dĩ đang ngồi trông khoảng 40- 50 tuổi, tướng mạo nho nhã, tóc ngắn, mặc bộ trang phục Trung Sơn. Ông ta cao khoảng 1m8, dáng người vốn không cường tráng nhưng lại khiến tôi cảm thấy cảm giác áp bức mà ông ta tạo ra còn lớn hơn cả người lái xe đã đưa chúng tôi qua đây nữa. Còn người đàn ông trung niên vốn dĩ đang đứng trông trẻ hơn một chút. Vóc dáng người này to béo, cao khoảng 1m7, và có một khuôn mặt tươi cười. 

Tôi còn chưa kịp mở miệng ra nói chuyện thì người đàn ông trung niên mập mạp đã cười nói. 

“Bạn nhỏ Tô, cuối cùng cũng gặp được cậu rồi. Để tôi giới thiệu một chút, vị này là Tần Uyên Minh, cứ gọi là Tần Lão là được. Còn tôi, tôi là Phạm Kiếm. Cậu có thể gọi tôi là anh Phạm.” 

Tần Lão cũng gật đầu với tôi một cái, xem như là chào hỏi với tôi. Nhưng lúc này sự chú ý của tôi không đặt vào Phạm Kiếm. Cảm giác không tức giận mà uy nghiêm mà Tần Lão đã tạo ra cho tôi, trực giác đã nói cho tôi biết rằng Tần Lão này nhất định là người không hề đơn giản. 

“Chào các ông, Tần Lão, Phạm… anh Kiếm.” Tôi hơi cúi người về phía bọn họ, sau đó nói. 

“Này… sai rồi sai rồi, là anh Phạm.” Phạm Kiếm nhanh chóng sửa lại. 

“Được rồi, các người đi xuống trước đi, tôi muốn nói vài câu cùng với bạn nhỏ Tô.” Chưa đợi Phạm Kiếm nói xong, Tần Lão đã trực tiếp ngắt lời và đuổi bọn họ đi ra ngoài. 

“Vậy còn cháu thì sao?” cô ấy nhìn vào Tần Lão hỏi.

“Tình trạng của cháu, sẽ do Phạm Kiếm và bán tiên lão nhân nói cho cháu biết, cháu cũng đi ra ngoài trước đi.” 

“Được.” 

Sau khi Phạm Kiếm và những người khác đã đi ra ngoài, Tần Lão quay đầu lại nhìn tôi và nói.

 “Có phải cậu có rất nhiều nghi hoặc không?” 

“Đúng vậy, hiện tại trong đầu tôi đều là nghi hoặc, ông đừng úp úp mở mở nữa, mau nói đi.” 

“Tôi, cậu tin trên đời này có dị nhân không?” Một câu nói của Tần Mặc khiến tôi choáng váng ngay tại chỗ. 

Tôi còn chưa kịp trả lời thì đã nhìn thấy Tần Lão nhảy lên không trung và đứng trên không ở độ cao 1m, là đứng lơ lửng giữa không trung. Vài giây sau đó. 

“Đm!” 

Tôi hét lớn.

“Ông ông ông… không lẽ ông là thần tiên à?” 

Tôi nói năng không rõ ràng, lúc này, nội tâm tôi đã bị chấn động bởi sự thật trước mắt, khiến tôi phải ra sức nhéo thật mạnh vào cánh tay mình. 

“Ui~ Đau quá, hóa ra chuyện này là thật.” 

Nhìn thấy phản ứng này của tôi, Tần Lão cũng không kinh ngạc. Ông ta thấy tôi đã định thần lại liền rơi xuống từ trên không trung, sau đó chậm rãi nói. 

“Thật ra, trên đời này có rất ít dị nhân. Cho dù họ có một số năng lực đặc biệt nhưng cũng có hạn, không thể gọi là thần tiên được, cho nên lời nói vừa rồi của cậu là sai rồi. Chúng tôi nên là dị nhân, chứ không phải thần tiên.” 

Tần Lão dừng lại, sau đó tiếp tục nói: “Thật ra dị nhân cũng có thể gọi là thuật sĩ luyện khí, có thể được chia thành các cấp độ như sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh cao.” 

“Vậy làm thế nào mới có thể trở thành một thuật sĩ luyện khí, và lại dựa vào gì để phân chia cấp độ?” Tôi hỏi.

“Đây là một câu hỏi hay. Để trở thành một thuật sĩ luyện khí, trước tiên cơ thể cậu phải có khả năng tạo ra khí. Loại khí này thông thường đối với nam giới là dương khí và đối với nữ giới là âm khí. Khi cơ thể có thể tạo ra khí, cậu phải có khả năng cảm nhận được sự tồn tại của khí, đồng thời có thể điều động dòng lưu động của khí này, cuối cùng điều động khí hoạt động ở các bộ phận khác nhau trong cơ thể để cường hóa các tế bào mà khí đã tiếp xúc, từ đó đạt được kết quả là nâng cao sức mạnh của mình. Mức độ cường hóa tế bào cơ thể và tỷ lệ cường hóa sẽ quyết định cấp độ luyện khí của một người, cũng chính là bốn cấp độ vừa được đề cập.”

“Đại đa số cơ thể con người có thể tạo ra khí, nhưng có thể cảm nhận được sự tồn tại của thì quả thật chỉ có một trong một vạn. Còn cảm nhận được sự tồn tại của khí và lại có thể điều động khí, vậy thì đó càng hiếm hơn nữa. Cho nên đây là lý do tại sao người trên đời không biết đến sự tồn tại của các thuật sĩ luyện khí.” 

Nghe đến đây, tôi nghĩ đến cơ thể bất thường của cô ấy và sự khác biệt giữa tôi và những người khác, vì vậy tôi mở miệng ra hỏi: “Vậy thì Tần Lão, có phải cơ thể của cô ấy và tôi có liên quan đến cái này không?” 

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容