BẤT TỬ CÓ PHẢI LÀ MỘT LOẠI CỰC HÌNH

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/31756387/answer/2146825423?

———————————

BẤT TỬ CÓ PHẢI LÀ MỘT LOẠI CỰC HÌNH 

Đừng sử dụng bộ não không bất tử để nghĩ về những rắc rối sau khi bất tử. 

Bạn nhìn con dơi, mắt không thể nhìn, dường như là mù, đáng thương làm sao; Con dơi nhìn bạn, không nghe được tần sóng vượt quá mức bình thường, dường như là điếc, bất hạnh làm sao. 

Bạn nhìn chim sẻ núi, thân thể yếu đuối sống nhờ sống gởi, một cây sào tre quyết định sự sống và cái chết của nó; chim sẻ núi nhìn bạn, cơ thể mập mạp không thể nào bay lượn, quanh quẩn một chỗ trên mặt đất sao có được tự do. 

Bạn nhìn chó mèo, sinh mệnh ít ỏi hơn mười năm, mỗi ngày chịu đựng sự vây hãm trong căn nhà, chỉ là một người bạn chơi đùa cùng con người; chó mèo nhìn bạn, cả ngày bôn ba không thể nào rảnh rỗi, cho ăn dọn phân không dám quên, chỉ là người hầu của con mèo. 

Ý nghĩa của sinh mệnh được quyết định bởi thước đo của thời gian. 

Trong mắt của con châu chấu chỉ có thể sống được ba mùa, mùa thu chính là phần cuối của sinh mệnh, sau đó là mùa đông lạnh lẽo như địa ngục, tiếp tục tồn tại nhất định là vô cùng đau khổ. 

Trong mắt con thiêu thân chỉ có thể sống được một ngày, ao hồ rộng lớn chính là biển cả đó, sáng sớm sinh ra, buổi chiều lại chết đi, không biết trăng non cuối tháng, những thứ xứng đáng trên thế gian đều đã nhìn hết. 

Đứa trẻ năm tuổi khóc lóc ầm ĩ, bởi vì đã bỏ lỡ chương trình hoạt hình ba mươi phút, đối với nó mà nói, đó là thứ có ý nghĩa trong sinh mệnh của nó. 

Cô thiếu nữ mười bảy tuổi phiền não, bởi vì đã bỏ lỡ ba mươi ngày yêu đương, đối với cô ấy mà nói, đó là thứ có ý nghĩa trong sinh mệnh của cô ấy. 

Người trung niên ba mươi tuổi lo lắng, bởi vì đã đánh mất ba mươi tháng làm việc, đối với cô ấy mà nói, đó là thứ có ý nghĩa trong sinh mệnh của cô ấy. 

Người nổi tiếng năm mươi tuổi phiền tức, bởi vì phí hoài ba mươi năm cảnh xuân tươi đẹp, đối với cô ấy mà nói, đó là thứ quan trọng trong sinh mệnh của cô ấy. 

Cụ già tám mươi tuổi phiền muộn, chỉ bởi vì ngày hôm nay gió lớn, không thể nào ngồi trước hiên giống như thường ngày, nhìn bầu trời nhàn nhã tự tại, nhìn hoa nở hoa rơi trước sân, nghiền ngẫm năm tháng như thường lệ, đối với bà ấy mà nói, dùng sinh mệnh thưởng thức thời gian là chuyện rất có ý nghĩa. 

Chúng ta cảm thấy bất tử là cực hình, bởi vì thứ suy nghĩ về vấn đề này, là đầu óc không bất tử. 

Chúng ta rất khó tưởng tượng rằng hàng tỷ năm của sinh mệnh phải suy nghĩ cái gì, chứng kiến cái gì, thử nghiệm cái gì, ý nghĩa của những việc họ làm nằm ở đâu, những cái thu hoạch được là gì, cảm động và vui sướng lại là cái gì. 

Chỉ có khi sinh mệnh đến góc độ này, chúng ta có thể mới biết từng bước tìm kiếm niềm vui và sự cảm động mới. 

Có thể là phát ra một chùm tia sáng, chờ đợi 4,24 năm để nhìn thấy sự hồi đáp của một hành tinh khác, đó là thời gian của chòm sao nhân mã. 

Có thể là vẩy xuống một loạt hạt giống sinh mệnh, qua ba tỷ rưỡi năm nhìn xem vạn vật từ không đến có, từ sụp xuống đến phồng lên, đó là thời gian của Vũ trụ.

Tóm lại, dùng đầu óc sinh mệnh có hạn, có thể không có cách nào tưởng tượng ra được niềm vui của sinh vật bất tử. 

Giống như xử nam gặp mộng xuân, đến thời khắc mấu chốt luôn là không thể tiếp tục nữa mà tỉnh dậy. 

图片[1]-BẤT TỬ CÓ PHẢI LÀ MỘT LOẠI CỰC HÌNH-Weibo24h.com

PS: Cảm ơn sự yêu mến của mọi người. Nói một vài lời vô dụng ngoài câu trả lời.

 Có bạn comment, nói đây có phải là trình bày và phân tích đã thoát ly khỏi hiện thực tăng lên đến triết học rồi hay không. 

Thực ra, đối với hiện thực cũng giống như vậy. Lúc nhỏ tôi từng có một lần, bởi vì đi học không nghe lời bị thầy giáo gọi đến hành lang phạt đứng cả một ngày. 

Đến tối bà nội đến đón tôi, tôi nói bạn học đi qua trước mặt tôi chỉ chỉ trỏ trỏ, quá mất mặt rồi, không muốn đi học nữa. Bà nội mỉm cười nói với tôi, chuyện mà bây giờ tôi xem nó lớn như trời, đợi trưởng thành một chút, chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ trong ký ức mà thôi. 

“Bất tử có phải là một loại cực hình hay không”, rất giống những lo lắng bi quan mà người thời đại này lâm vào. 

Mấy ngày trước an ủi một người mẹ vô cùng lo lắng về thành tích của con, để cô ấy không ngại thử dành thời gian nhìn ra, nhìn gần. 

Nhìn xa, tưởng tượng dáng vẻ đứa con hai mươi lăm tuổi trưởng thành, làm việc, kết hôn. Lần thi này của con có còn quan trọng như thế không? 

Nhìn gần, trải nghiệm trong chốc lát mỗi lần bạn cùng nó học tập, chơi đùa, đứa nhỏ có nổ lực, vui vẻ, cảm thấy hạnh phúc hay không? 

Nếu như bạn cũng có lúc không vui vẻ, cảm thấy khoảnh khắc sinh mệnh không có cách nào bước qua, cũng đừng ngại tưởng tượng trong thời gian dài hơn, dưới góc độ của vũ trụ, sự phiền muộn này chẳng qua chỉ là mây khói trong chớp mắt. Đừng ngại nắm chắc từng thời khắc tuyệt vời, trải qua những khoảnh khắc trọn vẹn bên cạnh những người thân yêu của bạn. 

Đừng phiền muộn vì những chuyện chưa xảy ra. “Không hối tiếc những chuyện đã qua, không phụ hiện tại, không sợ hãi tương lai”, sự sắp xếp của vũ trụ đều là hoàn mỹ.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容