Bạn là 2x, bạn sẽ sinh con chứ?

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

1. Trước tiên, trông tôi không đẹp, không thông minh cũng chẳng trắng trẻo, không có gen gì tốt, cũng không phải giống loài có nguy cơ gì, không cần phải sinh con để di truyền đời sau.

Hơn nữa nhà tôi không hầm mỏ, không công ty, không ngai vàng, không cần sinh con nối dõi.

2. Thứ hai, tôi cảm thấy mang thai giống như có một thứ ‘ký sinh’ trên người tôi, từ tế bào đến cá thể đều tiêu hao hết chất dinh dưỡng của tôi.

Về cơ thể: Xương hông của tôi sẽ mở rộng ra, ngực và bụng lớn hơn.

Về tinh thần: Tôi sẽ trở nên lười biếng, ngủ nhiều, dễ xúc động, hay thậm chí là ốm nghén.

Lúc sinh đau cỡ nào thì không cần phải nói nữa.

Sinh xong, có khả năng tôi sẽ sa tử cung, giãn âm đạo, rỉ nước tiểu.

3. Dù sao thì tôi là một cô gái bình thường mà, xác suất tìm được một anh đại gia là rất nhỏ. Tôi cũng không có nhiều tiền để thuê bảo mẫu.

Lý do cá nhân, tôi cũng không muốn sống chung với bố mẹ chồng, cứ cảm thấy không được tự nhiên.

Mẹ chồng đồng ý đến chăm con giúp tôi là tốt nhất, mà lỡ như không đồng ý thì sao, thì tôi phải nghỉ việc trước để chăm sóc con chứ sao nữa.

Chồng tôi cũng cần phải làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều mỗi ngày, kiếm tiền cho hai mẹ con chúng tôi.

 Vậy mỗi ngày tôi phải chăm sóc cho con mệt đến chết đi sống lại. 

Tôi phải giặt tã nước tiểu và tã đi nặng cho con.

Phải nấu cơm cho mình, ăn cơm không thể theo ý mình. Không thể ăn cá ăn thịt, không thể ăn đồ quá mặn, cũng không thể tùy tiện ăn mì gói và thịt nguội. Chỉ có thể ăn các loại thanh đạm như cháo, trứng gà, rau và các loại đồ ăn có thể xuống sữa.

Nếu sức khỏe tôi cho phép, chắc chắn mấy tháng trước con tôi phải bú sữa mẹ rồi, có thể còn phải kích sữa. Kích sữa đau thế nào cũng không cần nói nữa, tắc sữa còn phải đi tiêm.

Nửa đêm con đói, vậy chắc chắn tôi phải dậy để cho bú, bú no rồi còn phải cho con ợ hơi.

Lỡ như con tôi là một em bé nghịch ngợm, thường quấy khóc vô lý, vậy tôi sẽ sụp đổ mất.

Sau đó, con tôi nên ăn dặm rồi, mỗi lần nấu cơm tôi đều phải đặc biệt làm riêng một phần cho con, phải trông đẹp mắt và cân bằng dinh dưỡng, còn phải dỗ con ăn.

Nhưng tôi biết, nếu muốn có con, những cảnh ở trên đều nhất thiết phải có. Cũng không phải tôi hoàn toàn không thể chấp nhận được, dù sao thì lúc con còn nhỏ đều phải như thế, mấy năm đó cũng đã qua rồi.

Điều quan trọng là:

4. Tôi cảm thấy tôi đã sinh con bé, làm một người mẹ, tôi phải hết lòng có trách nhiệm với con bé.

Việc cơ bản nhất là giáo dục và an toàn.

5. Giáo dục: Tính tôi không tốt lắm, hơi mạnh mẽ, tôi không biết nên dạy con bé thế nào.

Nếu tính cách con bé có vấn đề gì, làm hại đến bản thân hoặc là con cái nhà người khác, vậy thì chắc chắn mọi tội lỗi sẽ quy về cho bố mẹ. 

Tức là vô trách nhiệm với con mình, hơn nữa còn vô trách nhiệm với con của người khác.

6. An toàn: Tôi sinh con bé, nuôi con bé. Vậy thì như một lẽ đương nhiên, con bé trở thành nơi gửi gắm tinh thần của tôi.

Phụ nữ vốn yếu đuối, nhưng khi làm mẹ thì mạnh mẽ.

Nếu con tôi bị bạn đánh, tôi nên dạy con bé đánh lại hay là nhịn đây?

Nếu con tôi bị bắt nạt bởi một số ‘rác của xã hội’, liệu tôi có làm ra chuyện gì cực đoan không? Những điều pháp luật có thể bảo vệ, có thể do pháp luật trừng phạt. Lỡ như pháp luật không bảo vệ những hành vi này thì sao? Chuyện như vậy hiếm à?

Nếu chẳng may con tôi mất, vậy làm mẹ của con bé, liệu tôi có phát điên không? 

7. Có người muốn có con là vì muốn có một người bầu bạn, vậy tôi không cần nữa.

Với tôi mà nói, người bầu bạn có rất nhiều lựa chọn, không nhất định phải là con cái.

Tôi nghĩ một mình rất tốt, ít nhất thì hiện tại tôi đã quen một mình rồi. tôi có thể dùng tiền của tôi, sức lực của tôi và tình yêu của tôi vào người hoặc việc mà tôi quan tâm.

Tôi cũng có thể tìm tín ngưỡng và theo đuổi những thứ khác.

Chỉ cần tôi có thể tìm thấy những nhu cầu về tinh thần mà con cái có thể mang đến cho tôi, vậy tôi sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.

8. Tôi cũng không mong đợi tương lai con cái sẽ phụng dưỡng tôi.

Tôi sinh con bé, tôi sẽ không mong đợi xa vời rằng tương lai con bé sẽ có địa vị cao ra sao, giàu có cỡ nào, có thể hoàn thành được nguyện vọng mà tôi chưa hoàn thành.

Tôi chỉ hi vọng con bé có tam quan đứng đắn, có thể trưởng thành trong vui vẻ và khỏe mạnh. Tôi sẽ cố gắng hết sức để có thể cho con bé sự đảm bảo tốt nhất, nhưng xã hội bây giờ phức tạp như vậy, sao tôi có thể làm chu toàn hết mọi mặt được.

Sau mười tám tuổi, con bé là người có đầy đủ năng lực hành vi dân sự. Có thể cầm chứng minh nhân dân để làm mọi việc con bé muốn làm, tôi không thể ràng buộc con bé, không thể bắt con bé phải hiếu thảo với tôi mà ở bên cạnh tôi. Con bé có quyền để đi ngắm nhìn thế giới rộng lớn, cho dù nó không muốn ở bên tôi, tôi cũng sẽ ủng hộ nó. Tôi hi vọng con bé tự do.

Tóm lại là tôi… ích kỷ.

Sợ đau, sợ mệt, sợ không bảo vệ được người mà mình quan tâm nhất, sợ con bé sẽ buồn vì bị tổn thương.

Trên đây chỉ đại diện cho quan điểm cá nhân của tôi.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容