10 vụ án rợn người, bạn đã nghe kể được bao nhiêu rồi? ( Phần 6/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Đinh Tiềm căn cứ vào cử chỉ cũng biểu hiện của cô mà đưa ra kết luận này.

Đây là triệu chứng tâm lý bình thường của người trải qua hoặc chứng kiến một sự việc vô cùng khiếp sợ hoặc bị tổn thương nghiêm trọng, về sau sẽ thường có biểu hiện trầm cảm, phản ứng trì độn, bọn họ thường bị hồi tưởng về quãng thời gian xảy ra sự việc, không cách nào điều khiển được vực không ngừng nhớ về những ký ức cùng với các thương tích trên người mình. Bệnh nghiêm trọng sẽ dẫn đến hậm hực trong người, thâm chị có khuynh hướng sự sát.

Đinh Tiềm bỗng dưng thấy hiếu kỳ, người con gái này rốt cuộc đã trải qua việc gì mà bây giờ lại sinh ra phản ứng như vậy.

“Cô ấy chính là người bị hại thứ hai à?” Đinh Tiềm hỏi.

Liên quan đến người con sống sót này, Quách Dung Dung cũng không nói rõ, chỉ lái xe trước hết để Đinh Tiềm đến bệnh viên.

“Ừm.”

“Vậy mặt của cô ấy?”

“Anh chắc hẳn cũng đoán được sơ sơ rồi, chờ một lát nữa y ta tới thay băng cho cô ấy thì anh tự mình xem.”

Cô bé đầu to ngơ ngác dùng hai mắt nhìn họ, hoàn toàn không biết hai người họ đang nhắc đến mình.

Đến cùng thì cô gái nãy đã trải qua sự việc đáng sợ đến mức nào cơ chứ?

Đinh Tiền mang theo nghi vấn cùng Quách Dung Dung đứng canh ở cửa phòng bệnh, Quách Dung Dung đem túi xách từ trên xé đến phòng bệnh không biết bên trong chứa cái gì.

Lúc này cô nắm quai xách của túi đồ đổ hết đò bên trong ra giường, thì ra là một đống đồ ăn vặt, có đậu phụ khô, chân gà, cổ vịt, bọc lớn bọc nhỏ trải đầy giường, đựng trên một tạp chí bát quái có trang bìa là Lý Mẫn Hạo.

Cô gái kia nhìn thấy mấy thứ đồ này hai mắt sáng lên.

Trên đầu cô quấn nhiều băng gạc nên ăn gì cũng khó khăn, nhưng cô vẫn không chờ nổi mà nhận cổ vịt Quách Dung Dung đưa cho, xé ra rồi gặp một miếng.

Đinh Tiềm âm thầm cảm thán, quả nhiên là con gái, cho dù là tận thế mà có được mấy thứ đồ này, họ vẫn có thể vui vẻ vượt qua một ngày.

Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, có hai y tá đẩy xe đi vào trong, đến đổi thuốc cho bệnh nhân, nhìn thấy hỉnh ảnh trong phòng bệnh thì như muốn phát điên lên, cô y tá tròn trịa mới lên tiếng: “Các người là ai vậy, sao có thể để bệnh nhân ăn mấy cái thực phẩm rác này!”

Cô gái đăng gặm mút chân gà bị doạ đến ngồi yên bất động, bên trong miệng là một nửa cái chân gà.

Quách Dung Dung vội vàng giải thích, hai cô y tá lúc này mới không nói thêm gì.

Bởi vì băng gác quấn trên đầu cô gái quá nhiều nên phải cần đến hai người mới có thể thay thuốc được, hai người y tá cũng bận rộn, dùng kẹp cẩn thận lột từng vòng băng gạc trên mặt cô gái, thi thoảng còn phải giữ chặt tay bệnh nhân, sợ cô nhịn không được cào mặt mình.

Khi băng gạc trên mặt cô gái gỡ ra hết, Đinh Tiềm với Quách Dung Dung như muốn ngừng thở.

Đây là mặt người hả?

Ngoại trừ khu vực mắt cùng chưa đến một nửa bên mặt lộ ra khi nãy, phần còn lại đều không nhìn thấy da mặt, toàn bộ là những khối thịt đỏ dán trên xương cốt bên trong, thịt nát bấy còn có đôi chỗ bị bưng mủ, lúc gỡ băng gạt cũng bị giật ra theo, vết thương mới tiếp tục chảy máu, từng thớ thịt co giật, tụ lại một chỗ, khiến người khác cũng có thể cảm nhận được đau đơn của cô gái ấy.

Trong cổ họng cô ấy lại phát ra tiếng hừ hừ, đây là thanh âm duy nhất cô ấy có thể phát ra lúc này.

“Mặt cô ấy bị gì mà thành ra thế này? Đinh Tiềm hỏi.

“Giống như với người bị hại đầu tiên, bị cắn bằng răng.”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容