「Truyện」 Có tiểu thuyết nào ngọt đến mức đánh chữ “Cút” không? (Phần 1)

Thú vui hot nhất vào mùa thu là gì?

Không chút do dự: ly trà sữa đầu tiên của mùa thu

Vòng bạn bè của tôi hầu như đều đã bị nó chiếm đóng rồi. Sau khi thả tim vào vòng bạn bè của các cặp đôi show ân ái, tôi cũng chua sót mà đăng một cái tus với gió: “Cùng với gió, em cũng muốn có một ly trà sữa đầu tiên của mùa thu”

Vừa mới đăng vòng bạn bè được 1 phút, tôi đã nhận được một tin nhắn: chuyển khoản 52 tệ. Liền xem người gửi, tôi bất giác kinh ngạc một hồi. Đây… đây không phải là Tiểu Sư Đệ mà tôi đã kết bạn sau khi thua cược với bạn cùng phòng 2 ngày trước sao? 

Tiểu Sư Đệ là sinh viên mới đợt này, cao cao gầy gầy, da cậu ấy đẹp đến nỗi khiến đám đàn chị chúng tôi cũng phải đố kị, tướng mạo thanh tú, tính cách cũng mềm mỏng, dịu dịu dàng dàng, là Tiểu Nãi Cẩu chính hiệu.

 (*Tiểu Nãi Cẩu: ý chỉ những anh goodboy da trắng, có vẻ ngoài ngây thơ, sáng lạng)

Kiểu con trai này quá đúng gu tôi rồi, chỉ là, nếu như không phải vì tôi cược thua rồi tôi cũng sẽ không mặt dày đi xin Wechat của cậu ấy. Tôi vẫn chưa hoàn hồn lại từ chấn động, Tiểu Sư Đệ lại gửi đến 1 tin nhắn mới: “Chị, em thấy vòng bạn bè của chị rồi, nên mời chị một ly trà sữa”. Một câu “chị” thôi mà tim tôi đã rã ra rồi 🥺. Làm gì nỡ tàn nhẫn nhận hồng bao, liền bận từ chối số tiền chuyển khoản. Tất nhiên, trước khi từ chối, tôi đã âm thầm chụp 1 bức ảnh. Để có thể nói chuyện với cậu ấy một cách danh chính ngôn thuận, tôi cẩn thận từng chút hỏi cậu ấy: “Chị có thể chụp màn hình đăng vòng bạn bè không?”

Căng thẳng quá, tôi lập tức giải thích: “Yên tâm, tôi sẽ che avatar của cậu lại”. Màn hình chat lập tức hiện lên “Đang nhập…”, sau 2 giây, tin nhắn của Tiểu Sư Đệ gửi đến rất nhanh, 2 chữ, ngắn gọn xúc tích: “Không được”.

Được thôi, tôi có chút ngại gửi lại một cái icon, kết thúc đoạn hội thoại quái lạ này. Tiểu Sư Đệ cũng không trả lời tôi nữa…

Tôi nằm trên giường, lấy chăn chùm lên mặt, bất giác cảm thấy có chút hối hận. Nếu biết trước như thế đã không hỏi câu đó rồi, Tiểu Sư Đệ bây giờ chắc đang nghĩ tôi là một đàn chị ham vinh còn giả tạo rồi… Thở dài một hơi, tôi cuốn cái chăn nằm ở trỏng lướt Douyin, nhưng lại bất ngờ lướt thấy Douyin của Tiểu Sư Đệ. Hai ngày trước, Tiểu Sư Đệ đăng lên một video, là một video quay pháo hoa, caption chỉ có 2 chữ: Vui vẻ. Tôi thả like theo quán tính, nhưng trong lòng lại âm thầm nôn, không có lộ mặt, 1*! 

Lướt một hồi Douyin của cậu ấy, trong lúc tôi không có cách nào tự thoát khỏi khuôn mặt vừa sữa vừa đẹp trai của cậu, điện thoại đột nhiên rung động. Có người gọi điện thoại Wechat cho tôi. 

Là… Tiểu Sư Đệ?!

Tôi suýt chút nữa sặc nước bọt của mình, vội vàng bật dậy khỏi giường, tỉnh táo đầu óc, dùng giọng nói dịu dàng nhất của bản thân nghe điện thoại: “Alo, sư đệ”. Giọng nói của Tiểu Sư Đệ rất hay, không phải “giọng vịt đực” của những chàng trai thời thanh xuân, cũng sẽ không quá mềm mỏng, là kiểu giọng vừa trầm ấm vừa sáng lạng. Hay đến nỗi tim 💓 tôi đập bộp bộp.

“Sư chị, xuống lầu”

Hoàn thần lại, tôi mới đột nhiên phản ứng qua lại, xuống lầu?

Tôi vò vò đầu, một bên cởi giày đi về phía cửa sổ, một bên thầm nghĩ: “Xuống lầu làm gì?”. Đầu tôi đang suy nghĩ loạn xạ, cứ tưởng dưới lầu kí túc xá có gì đó náo nhiệt đáng xem, ngước đầu lên xem, lại đột nhiên kinh ngạc…

Tiểu, tiểu sư đệ?

Dưới lầu kí túc xá trống không, Tiểu Sư Đệ yên lặng đứng đó, hai tay đặt phía sau, mặc một chiếc áo màu trắng, dáng hình sạch sẽ thẳng tắp của cậu giống như một con dê trắng. Bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Sư Đệ vậy mà còn vuốt vuốt lại tóc, sau đó giơ tay chào tôi. Tôi bất ngờ chào một tiếng, lui về sau một cách mạnh mẽ, thuận tiện cúp luôn điện thoại.

Cái gì vậy?

Tôi liền chạy đến trước gương xem một cái, mình đang mặc một bộ áo ngủ màu hồng, đầu tóc rối bời, trên đầu còn gắn một cái cài màu đỏ con cua 🦀, đúng thật là không còn miếng hình tượng nào… 😩 Tôi dùng tốc độ nhanh nhất trong đời đi thay một cái váy khác, chải tóc, dùng tốc độ chim bay makeup nhẹ nhàng. Nhìn thấy bộ dạng mới tinh của bản thân trong gương, tôi như trút được một hơi, quay người vội chạy xuống lầu, ở phía sau còn truyền lại tiếng cười đen tối của các bạn cùng phòng. Ở dưới lầu, tôi chỉ cần nhìn đã thấy ngay Tiểu Sư Đệ đang đứng dưới góc cây.

Đáng chết.

Tôi càng đi tới đó, tim đập càng lợi hại. Hồi hộp đến mức có chút không biết đi rồi. Nhưng quan trọng là, Tiểu Sư Đệ không gọi lại, cũng không cúi đầu xem điện thoại, chỉ cứ yên lặng đứng như thế, ngước đầu nhìn tôi, đôi mắt hơi cong lên. Cách một khoảng cách xa như thế mà tôi dường như vẫn có thể cảm nhận được ý cười mong đợi trong mắt cậu ấy.

Đúng là dày vò người!

Tôi tăng nhanh tốc độ, cả đường chạy chậm như thế đến trước mặt cậu ấy. 

“Sư… sư đệ” 

Chỉ cần tôi mở miệng, sẽ không nhịn được mà nói lắp một cái. Nhưng vào giờ phút này tôi mới đột nhiên phát hiện, hình như tôi vẫn chưa biết tên của Tiểu Sư Đệ nữa……. 

Trên đỉnh đầu truyền lại một tiếng cười nhẹ, khắc tiếp theo, một ly trà sữa được đưa đến trước mặt tôi. Tôi cúi đầu ngơ ngác. Ngẩng đầu, đúng lúc đối ngay đôi mắt cười của Tiểu Sư Đệ, cậu ấy vẫn giữ nguyên tư thế hơi nghiêng đầu, giọng rất nhẹ, ngữ khí mềm mại, “Sư chị, bây giờ chị có thể đăng vòng bạn bè rồi”. Tôi ngơ ngơ nhận lấy ly trà sữa, lòng bàn tay một mảng ấm nóng, mới bất tri bất giác phản ứng lại, câu nói này của Tiểu Sư Đệ là ý gì. 

Thì ra… cậu ấy không cho tôi đăng vòng bạn bè chỉ để đi đưa ly trà sữa lại lần nữa?

Thấy tôi ngơ ngơ, sư đệ trực tiếp lấy ly trà sữa từ trong tay tôi, cắm vào ống hút, đưa đến miệng.

“Em chọn khẩu vị rất lâu đó, sư chị thử một miếng đi”

Hạnh phúc đến quá bất ngờ, trong đầu tôi bây giờ trống rỗng, ma xui quỷ khiến, tôi thật sự cuối đầu uống một ngụm. 

Ay…

Tôi nhịn không được nhíu nhíu mày, quá nhạt rồi, tôi trước giờ là một tín đồ đồ ngọt.

Tôi âm thầm nghĩ, ly này chắc là 50% đường nếu mà full đường là hoàn hảo rồi. 

Nhưng, khi ngẩng đầu lên lại đối mặt với ánh mắt đầy uất ức của Tiểu Sư Đệ.

“Sư chị… không ngon sao?”

Tôi ngơ ngác một hồi, đây… Tiểu Nãi Cẩu tủi thân thật đúng là lấy mạng tôi mà, một đôi mắt ấm ấm có phần lấp lánh uất ức, cậu ấy thấp giọng nói, “Em chọn rất lâu, tưởng rằng chị sẽ thích”.

Tôi có chút mềm lòng rồi, liền uống một hớp lớn trước mặt cậu, “Ngon, ngon!”

Cậu ấy ngước mắt: “Thật không?”

Tôi liền nhanh chóng gật đầu, thuận thế uống thêm một ngụm lớn. Thật kì lạ, rõ ràng là trà sữa 50% đường, sau chỉ trong một khoảnh khắc liền ngọt liệm thế này? 

Thấy tôi uống hăng như vậy, Tiểu Sư Đệ đột nhiên hỏi: “Ngon không? Sư chị”

Tôi gật gật đầu, chưa kịp lên tiếng, trước mặt đột nhiên có thêm một hình bóng. 

Là Tiểu Sư Đệ, cậu ấy hơi nhướng người lại, uống một ngụm trà sữa của tôi.

                To be continued…

 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容