“Vào Ngày Đại Hôn, Anh Ta Đào Hôn Rồi”? ( Phần 9/10 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/476699155/answer/2150021299?

——————————-

Làm thế nào để viết một câu chuyện có mở đầu bằng “Vào ngày đại hôn, anh ta đào hôn rồi”?

Về sau sư phụ đi đến khắp nơi, nhà thuốc cũng đóng cửa, chàng ấy bèn đến thẳng phủ Quốc Công tìm ta, mặc dù ta rất vui nhưng cũng có hỏi chàng ấy, nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao? Chàng ấy nói không sao, dù sao chàng ấy cũng sẽ cưới ta.

Con người chàng ấy mà, có lúc thì không quá nghiêm chỉnh, nhưng lúc nào cũng có thể khiến người khác nảy sinh cảm giác an toàn từ tận đáy lòng.”

Kể đến đây, ta thở dài một hơi, cười nói: “Đáng tiếc, thế sự vô thường.”

Người đối diện nhẹ giọng đáp: “Vậy nàng có oán hận ngài không?”

Ta lắc đầu: “Chàng bất đắc dĩ thôi, có lúc, lời hứa đương nhiên quan trọng, nhưng tấm lòng còn đáng quý hơn, tấm lòng của chàng ấy đều hiểu cả.”

Kể chuyện đã lâu, sẽ có người muốn làm cho bầu không khí sôi nổi hơn, “Quận chúa tướng mạo xinh đẹp, có lẽ Tuần Vương cũng anh tuấn vô song, hiện nay ván đã đóng thuyền, mặc dù tôi có lẽ không anh tuấn như Điện hạ, nhưng cũng là dạng mắt thanh mày tú, quận chúa có thể xem xét đến tôi?”

“Bỏ đi.”

Sáu

Cuối tháng mười, có tin truyền đến Giang Nam, kinh thành đã vào thế rối ren.

Toán quân của Lăng Nguyên Sơ đã vây chặt kinh thành, Hoàng thượng hạ chỉ mau chóng điều động binh linh chi viện giải cứu kinh thành, hai bên rơi vào cảnh ác chiến.

Đầu tháng mười một, tình hình chiến đấu rơi vào bế tắc, kinh thành đã chiếm đóng từ lâu, thậm chí còn truyền đến tin đồn, Tuần Vương đã bị trọng thương, lành dữ khó đoán.

Mỗi ngày ta đều đi tới đi lui trong sân, nghe ngóng tin tức chiến sự được truyền báo và những tin tức hành lang, mặc dù biết là thật giả khó đoán, nhưng không có cách nào thả trái tim đang thấp thỏm này xuống.

Cuối tháng mười một, ngoài sân rơi một trận tuyết nhỏ ít thấy, ta ngồi trong phòng sưởi tay bên lò, đột nhiên ngoài cửa có người đến báo, có một ông lão muốn gặp ta.

Tôi kinh ngạc quấn chặt áo, ngay lúc mở cửa, không nhịn được mà kêu lên:

“Sư phụ!”

Nhiều năm không gặp, tướng mạo của người vẫn không bị gió sương làm cho thay đổi, trên gương mặt vẫn giữ nét hiền từ thân thiết như ngày xưa.

Người cười cười, vỗ lên những giọt nước đọng trên đầu: “Hôm nay ta đến đây, là nhận sự phó tác của một người.”

“Ai vậy ạ?” Ta không hiểu.

Người lấy từ trong ngực ra một bức thư, đặt vào tay ta: “Ta đến Cơ Châu thu thập thảo dược gặp được cố nhân, hắn nghe nói ta xuôi về phương Nam, dặn dò ta trao vật này cho con.”

Ta mở phong thư ra, hai hàng chữ xinh đẹp mạnh mẽ đập vào mắt:

Ninh u nguyệt triệt nhập thu đàm, thuận ký phong lộ y nhân phán.

Vi nhiên minh chúc dao tế ảnh, vãn chiếu giai thất song kính hàn.

Vừa nhìn vào sẽ thấy không có gì đặc biệt, nhưng khi nhìn kỹ lại, chính là thư gối đầu!

Những từ quan trọng được giấu vào chữ đầu tiên, ghép mấy chữ đầu trong câu thơ lại, là “ninh thuận vi vãn.”

Sư phụ cười nói: “Không biết quận chúa có hiểu được hàm ý của bức thư không?”

“Ý giấu ở đầu, ninh thuận vĩ vãn, câu thơ có hai cách hiểu: Thứ nhất, Vi Vãn là tên của ta, Điện hạ ở nơi xa xôi ngàn dậm chúc ta yên ổn thuận lợi, mà ý thứ hai” Ta nhận được thư, mặt mày giãn ra: “Vĩ vãn ý chỉ thời gian, không bao lâu nữa kinh thành sẽ trở về cảnh bình yên, chiến sự kết thúc, dành được thắng lời.”

Sư phụ gật gật đầu, trong mắt chứa nụ cười và sự tán thưởng: “Đến lúc thành thân đừng quên mười ta, tốt xấu gì cũng mời một chén rượu, không uổng công ta đi cực khổ một chuyến.”

“Sư phụ yên tâm, chén rượu mừng này có là gì, bức thư này giá trị liên thành, đáng giá ngàn vàng.”

Đến giữa tháng chạp, ta cắt tỉa cây cảnh trong phòng, là một loại cây tôi không biết tên, nở rực rỡ giữa tiết trời lạnh lẽo ở Giang Nam.

“Hoa này chỉ Giang Nam mới có”, tuần phủ đi từ ngoài vào, hòa hoãn nói: “Nhân cơ hội này, tốt nhất là nên ngắm nhiều thêm, sau này sợ là hai ta chẳng còn cơ hội gặp mặt rồi.”

Ta hơi nghiêng đầu: “Có ý gì đây?”

“Thắng lợi trong kinh đã rõ, quận chúa chắc là sẽ không ở lâu nữa, còn phần ta” Hắn thở dài một hơi: “Có thể nhờ quận chúa niệm tình chăm sóc mấy tháng này, cầu Tần vương điện hạ tha tôi một mạng không?”

Ta bật cười, mặc dù hắn cưới ta đắc tội với Nguyên Sơ, nhưng cũng vô tình giúp hai ta, như vậy thì công cũng hơn tội.

“Điện hạ sẽ không giết ngươi, ngươi cứ an tâm tiếp tục làm một tuần phủ” Giọng ta mềm mại mà mạnh mẽ: “Chàng ấy thị phi rõ ràng, giỏi văn lẫn võ, sẽ làm một hoàng đế tốt.”

Buổi chiều có người đến báo, trong phủ có người đến thăm.

Ta thầm cảm thấy kinh ngạc, sư phụ đã rời đi lâu rồi, lần này lại là ai đây.

Ta nghi hoặc đi vào gian nhà chính, chỉ thấy một thân người cao lớn, ngũ quan đoan chính, trên người là quan phục thẳng tắp chỉnh tề, nhìn thấy ta, lập tức đứng dậy nói:

“Tại hạ là Lâm Hàm Chi.”

Ta kinh ngạc, Lâm Hàm Chi? Đây không phải thị lang binh bộ đã từ quan trước đó sao? Nói ra thì, suýt tí nữa ta đã gả cho hắn, chỉ là… sao hắn lại xuất hiện wor đây?

“Vi thần phụng chỉ rước quận chúa hồi kinh”, hắn cung kính chấp tay: “Hoặc là, đổi một xưng hô khác, hoàng hậu nương nương.”

Ta ngơ ngắc, nhất thời không dám tin.

“Vi thần tham kiến hoàng hậu nương nương, truyền thánh chỉ của bệ hạ, lập tức đón nương nương hồi cung.’

Ta tỉnh táo trở lại, lại cảm thấy kinh hãi, tin tức ở Giang Nam không nhanh bằng kinh thành, xem ra chàng đã dẹp tan quân địch, mọi việc đủ đầy.

Lâm Hàm Chi dâng lên thánh chỉ màu vàng, là chiếu chỉ sắc phong hoàng hậu.

“Bệ hạ sẽ đăng cơ vào năm ngày sau, trước lúc đó, trước lúc đó, đã thảo chiếu thư suốt nhiều đêm, lệnh cho thần đưa đến tay nương nương.” Hắn cười nói, “Thần biết trong lòng nương nương nhất định có rất nhiều nghi hoặc, đợi trên đường hồi cung, thần sẽ giải đáp từng ý một cho nương nương.”

Trên đường hồi cung, ta mới biết Lâm Hàm Chi đã đầu quân cho Nguyên Sơ từ lâu, vì trước đó hắn từng làm Bộ binh thị lang, cho nên nắm giữ khá nhiều nhân mạch và tin tức quan trọng, ví dụ như cấm vệ quân và tình huống kho vũ khí của kinh thành.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容