Thôi! Bỏ đi, quên đi.

 Thôi, Bỏ đi, quên đi!

Người đã từng yêu thật sự, sẽ rất khó lòng để có thể quên đi dễ dàng.  Mọi người thường nói, để quên đi một người thì cần có thời gian hoặc là cần yêu một người mới. Nhưng chẳng ai nói với em cần tốn bao nhiêu thời gian để quên anh đi, cần phải tìm một người như thế nào mới có thể thay thế anh.

Tất cả những dấu vết tình yêu lúc trước, đều là tồn tại thật. Em không có cách nào để phủ định ý nghĩa của chúng. Em nhớ mỗi lần anh nhìn thấy em liền vui vẻ mỉm cười, em nhớ là… mỗi lần gặp anh bản thân mình có vẻ rất ngượng ngùng.

Em còn nhớ lần đầu tiên khi em và anh hôn nhau, em hồi hộp đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi. Em còn nhớ khi chúng ta cãi nhau xong  anh đều ôm chặt lấy em vào lòng. Em còn nhớ anh vô cùng tự tin nói với em rằng, anh sẽ luôn ở cạnh em, nhưng sau đó chúng ta vẫn…Chia tay.

Chúng ta mỗi người một hướng đi riêng biệt, đã rất lâu rồi chưa gặp lại, cuộc sống rất bận rộn, em bị những công việc nối tiếp nhau đè đến mức không thở nổi. Em cho rằng chính vì như vậy, sẽ dần dần quên đi được anh.

Cho đến một ngày… em đến tiệm cafe, theo thói quen cũ đã gọi vị mà anh thích uống nhất, cho đến một ngày em đi đến nơi mà rất lâu rồi em chưa đến nhìn ngắm những con phố quen thuộc bên đường, nhớ rằng chúng ta đã từng cùng nhau đến đây. Phút giây đó, em mới hiểu ra, từ trước đến nay em chưa từng quên được anh., một chút cũng không.

Người ta từng yêu rất nhiều, sao nói quên là có thể quên được. Chúng ta vẫn luôn cho rằng thời gian trôi đi, nó sẽ mang đi tất cả những yêu hận từng có từ trước tới nay. Nhưng dần dần chúng ta hiểu ra, thời gian chẳng hề mang đi thứ gì , nó chỉ dạy cho chúng ta cách để buông bỏ. Những thứ mà trước kia vô cùng quan trọng cho đến nay nó trở nên không còn ý nghĩa nữa, mặc dù trước đó nó được đặt ở đỉnh điểm của trái tim đến bây giờ chỉ được đặt vào một góc trái tim.

Em vẫn còn nhớ anh, rất nhớ anh! cho đến khi e già đi có lẽ vẫn sẽ nhớ đến anh.

Em đã từng toàn tâm toàn ý yêu anh tuy nhiên cả em và anh đều không còn cùng nhau theo đuổi những điều tốt đẹp trong quá khứ nữa. Em thừa nhận mọi sự xa cách đều có nguyên nhân nhất định nhưng em không hề phủ định việc mình đã từng yêu anh. Dù thế nào thì trong khoảng thời gian bên cạnh anh em đều cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc. Tình yêu của chúng ta đã tiếp thêm sức mạnh cho em, giúp em có năng lực tiếp nhận tương lai. Em rất vui vì chúng ta đã từng yêu nhau, cũng không hối tiếc khi chúng ta chia tay.

Em không hề quên anh nhưng em biết, cả em và anh đều cần có một cuộc sống mới. Đôi khi em mềm yếu quá! Em không biết mình cần gì lúc đó… nhưng bây giờ thì em hiểu và nhận ra rằng em cần có tình yêu chân thành! Em không phải là vật vô tri vô giác mà không có tình yêu, mà không biết đau… gỗ đá còn biết thương yêu, còn biết đau, huống chi em là người phàm mắt thịt, không nhận ra đâu là thật, đâu là giả mà cứ đâm đầu vào như con thiêu thân đốt mình nơi ngọn lửa.

Từ nay em sẽ bắt đầu lại, một cuộc sống không có anh, em sẽ làm những gì mà em thích mà em cho là đúng! Hạnh phúc của em sẽ do em định đoạt! Em thật sự mệt mỏi lắm rồi! Tâm hồn em giờ như chai đá, không muốn dính gì tới chuyện tình cảm! Em không muốn tâm hồn mình bị tổn thương thêm nữa.

Dịch: Sad!!!
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容