Sự việc hủy hoại tam quan nhất mà bạn gặp phải là gì? ( Phần 5/5 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Đội trưởng đã điều về đây một cán bộ cảnh sát L, giỏi giang, năng lực tốt, tuy là nhỏ hơn tôi nửa tuổi nhưng mà nhìn dáng vẻ lại rất là trưởng thành. Hóa ra người đàn ông trung niên này là một người phụ trách của một công ty, ông ấy tố cáo ông Y làm việc trong nhà ăn của công ty mình tội ăn cắp. Không có chứng cứ gì cả, chỉ là cảm thấy tiền lương của ông ta rất cao mà thôi. Chúng tôi cùng với L lái xe đưa ông Y về đội, L phụ trách lấy lời khai. Trình độ của L rất cao, cũng có rất nhiều thủ đoạn, chỉ cần bạn có vấn đề thì chắc chắn cậu ấy sẽ moi được bằng sạch luôn. Nghe được một nửa thì W chạy vào nhà vệ sinh để nôn rồi, tôi thì lợi hại hơn chút, chưa chạy ra khỏi văn phòng được vài bước thì tôi đã phun đầy hành lang rồi.

Khi ông Y mãn hạn ra tù thì cũng đã ngoài 50 tuổi rồi, không tìm được công việc, không có con trai con gái nào cả, thế là ông ta đi tìm đến họ hàng của mình, cũng chính là Tổng giám đốc Z của công ty này. Z thấy ông ta đáng thương nên đã sắp xếp cho ông một chỗ ở trong công ty, còn cho ông làm chân phụ bếp ở trong nhà ăn của công ty nữa.

Ông Y này là một tên già biến thái, ông phụ trách nhưng việc đơn giản như hầm cháo, luộc trứng và làm các món nộm trong nhà bếp. Ông ta mắc bệnh thối chân và các chứng bệnh ngoài da như bệnh nấm da đầu, nấm da chân, vân vân, thích tắm nước nóng. Bởi vì căn bệnh ngoài da của ông ta đã có dấu hiệu lở loét cục bộ và chảy nước dịch rồi, cho nên ông ta không được đi vào nhà tắm công cộng. Tối nào ông ấy cũng ngâm mình ở trong nồi hầm cháo lớn để tắm rửa, thỉnh thoảng còn bắn tinh dịch của mình vào trong đó, sau dó dùng chính nồi nước đó để hầm cháo cho các cô gái ăn. Công ty đó đa phần đều là các cô gái làm việc nhiều, bởi vì công ty này là công ty chuyên về các mặt hàng như tất da, váy ngắn, sơ mi, khăn quàng cổ, vân vân mà. Ông ta còn khạc đờm nhổ vào trong các món nộm nữa. Đại thần L vẫn cứ bình tĩnh mà tra hỏi tiếp: Ông làm như vậy là có mục đích gì? Ông Y trả lời là: Toi cảm thấy các cô gái ăn những món nộm đó sẽ giống như là đang hôn tôi một cách gián tiếp vậy, còn ăn cháo thì giống như là đang nuốt tinh trùng của tôi vậy. Nhìn thấy họ ăn các món đó, làm chỗ ấy của tôi tê rần hết lên, vô cùng thoải mái. Hỏi: Ông không sợ họ ăn vào sẽ có vấn đề gì à? Trả lời: Làm gì có vấn đề gì đâu, lần trước có một con chuột chết đuối ở trong nồi, khi phát hiện ra thì nó đã bị luộc chín ở trong đó rồi, chỉ cần vớt nó lên vứt sang một bên là được, họ ăn món đó cũng có bị làm sao đâu. Ngoài ra, ông ta ăn cắp số lượng lớn dây cáp phế liệu và các vật dụng khác trong công ty là tội chính, còn mấy trò trôm vặt, linh tinh khác thì tôi không kể nữa.

Đội trưởng nói là quan trọng ở đây là vụ việc cần giải quyết là vụ ăn cắp, chắc là vì ăn cắp nhiều quá nên bị phát hiện ấy mà, chứ vụ việc buồn nôn ở trên kia thì lúc này chưa xử lý đến.

Ngày hôm sau, cục trưởng cùng với Tổng giám đốc công ty đi đến tìm Đội trưởng, Tổng giám đốc là một người phụ nữ, trông như đàn chị khóa trên học thạc sĩ, tiến sĩ vậy, khuôn mặt trông rất giống Vương Tổ Hiền. Cô Z đọc tờ khai một lượt, trong lúc đó cục trưởng ra ngoài nghe một cuộc điện thoại, biểu cảm của Z đã cho giúp tôi lần đầu tiên trên đời hình dung được thế nào là sắc mặt vừa đỏ, vừa trắng, méo mó biến dạng. Cô Z đọc xong, vẫn tiếp tục cúi đầu và nói nhỏ là cô muốn lấy hai tờ khai này đi. Đội trưởng không nói gì cả, Z vẫn còn muốn nói gì nữa nhưng mà bỗng nhiên cô ấy bỏ kính ra và khóc nức nở.

Tôi nghe tiếng khóc của cô ấy thôi cũng cảm thấy rất đau lòng rồi, đội trưởng thì quay người đi vào, mang tách trà ở văn phòng đó về phòng làm việc của mình, Đội trưởng nói chuyện với cô Z tầm một tiếng đồng hồ rồi cô ấy rời đi.

Đã nhiều năm trôi qua rồi, tôi vẫn giữ thói quen không bao giờ đi ra quán mà lại gói cháo hay hoành thánh để ăn cả, khi đi ăn ở bên ngoài, tôi cũng luôn nghĩ trong đầu là người đầu bếp này có phải là một kẻ biến thái hay không?

[一伊依(暂换人)] (417 lượt thích)

Có một người họ hàng tam quan bất chính là một chuyện đáng sợ đến mức độ nào.

Bởi vì câu chuyện như thế này không đăng lên vòng bạn bè được nên chỉ có thể đăng ở đây thôi.

Em trai họ của tôi mới hai mươi tuổi thôi, bị điện giật chết trên đường sắt, thế là công ty bồi thưởng bảo hiểm 1,200,000 tệ.

Người bố lấy được tiền, không rằng không nói gì, đi mua ngay một con ô tô về bắt đầu khoe khoang, nói là mình tuổi cao rồi, sau này không làm nông nữa, không có sức để làm nữa rồi, đi học người ta lái ô tô, chạy taxi. Chả thấy đi làm kiếm tiền gì đâu mà toàn thấy đi chơi bời, đàn đúm tụ tập là nhanh.

Người mẹ lấy được tiền, mua một chiếc điện thoại Iphone mới, nối đường dây mạng internet về nhà, cả ngỳ nằm nhà lướt douyin, quay video tiktok các kiểu, cứ như là hồi xuân vậy.

Vài năm trôi qua, tiền cũng tiêu xài gần hết rồi. Ban đầu còn dự định tìm cho em gái một nhà chồng tốt, với cả dự định mua một căn nhà ở trên huyện, làm kinh doanh nhỏ các kiểu.

Bây giờ thì tiền phòng trả hàng tháng còn khó nữa là, ban đầu thì kén cá chọn canh, nhà này không thích, nhà kia không ưng các kiểu. Chỉ mỗi việc mua nhà thôi mà cũng trì hoãn đến mấy năm liền.

Còn rất nhiều việc khác nữa, tôi chẳng buồn kể thêm nữa. Nghĩ mà chán.

[猫猴想吃小孩] (542 lượt thích)

Mùa hè năm lớp 9, tôi đi làm thêm, có quen biết được một chị quê ở Vân Nam. Hai chúng tôi nói nhiều chuyện về Vân Nam, chẳng hạn như không khí lành, môi trường tốt, giá nhà đất thấp, phong tục dân gian chất phác giản dị, và những cô gái người dân tộc Di cũng rất xinh đẹp. Thực ra thì tôi cũng chưa từng được đến Vân Nam bao giờ cả, tất cả những lời tôi nói đều chỉ là những suy nghĩ và phỏng đoán mà tôi xem được trên mạng hay đọc trong sách mà thôi. Chị ấy nói với tôi rằng không khí lành, phong cảnh đẹp là thật, còn phong tục tập quán thì chưa chắc đâu. Sau đó chị ấy đã kể cho tôi nghe một câu chuyện hủy hoại tam quan luôn.

Chị ấy là người dân tộc Hán, một dân tộc thiểu số của vùng đó. Chị ấy kể chuyện về một trại ấp ở bên cạnh khu vực trại ấp chị ở. Trong trại ấp đó có hai cậu bé sống với nhau từ bé đến lớn, có thể coi là bạn nối khố được rồi. Sau khi trưởng thành thì mỗi người đều đi lấy vợ lập gia đình. Hai cậu ấy cũng thường xuyên đi làm kiếm tiền cùng nhau, cụ thể làm việc gì thì tôi cũng không nhớ rõ nữa rồi. Nói chung là đi làm nửa tháng, một tháng mới về nhà một lần, nghỉ ngơi một, hai ngày xong rồi lại đi tiếp. Sau đó có một hôm hai người đi làm ở tỉnh ngoài, A nói chuyện với B chuyện về vợ của mình, cậu ta kể là cậu ta không còn thiết tha chuyện chăn gối với vợ mình nữa, cậu ta chán vợ mình rồi. Sau đó B cũng nói đúng vậy, đúng vậy. Hai người thương lượng đổi vợ cho nhau chơi thử xem sao. Sau đó, không biết hai người họ kiếm đâu ra thuốc mê nữa. Sau khi đi về nhà, A lấy lý do mời khách, mời hai vợ chồng B đến nhà ăn cơm. Hai người lén lút cho thuốc mê vào trong đồ uống của vợ mình. Sau khi hai cô vợ ngất đi rồi thì chúng tiến hành phát sinh quan hệ với với vợ của bạn. Hai hôm sau, hai người lại ra ngoài đi làm, hai tháng sau, hai người vợ đều mang thai, nói ra thì khó mà tin nổi được nhỉ. Tình tiết sau đó tôi cứ nghĩ là hai nhà sẽ đi phá thai. Nhưng không, nếu chỉ đơn giản như vậy thì không thể nói là hủy hoại tam quan rồi.

Hai người A và B thương lượng với nhau, như thế này đi, đứa trẻ sinh ra, con của ai thì người đấy nuôi, hai nhà coi như là thân thiết với nhau luôn. Sau này hai người vợ đấy cả hai người sẽ thay nhau dùng chung. Đỉnh không?

Sau này, hai người vợ đều sinh con ra, hai người A và B cũng đã nói chuyện đó với vợ của mình. Tôi cứ nghĩ là sau khi nghe được chuyện này thì hai người vợ sẽ tức giân mà đòi ly hôn với chúng, nhưng không, họ đã không làm vậy. Chả hiểu hai tên đó đã đe dọa, dụ dỗ thế nào mà hai người phụ nữ nghe xong chỉ có thể gật đầu đồng ý mà thôi.

Sau này, hai người A và B cứ rảnh là chạy sang nhà nhau, đua nhau luôn ấy, cảm giác cứ như là không ai muốn thua kém ai vậy ấy. Dần dần thì mọi người trong trại ấp bắt đầu đem chuyện này ra để bàn tán khắp nơi.

Sau này nghe nói A và B đã cãi nhau đánh nhau khi đi làm ở tỉnh ngoài ấy, khi trở về càng nghĩ càng thấy tức, thế là bắt đầu lôi con ra đánh. Đương nhiên rồi, đánh cũng là đánh con của thắng kia mà. Sau này mâu thuẫn hai nhà càng ngày càng lớn, như một giọt nước làm tràn ly. Cuối cùng hai nhà chốt hạ, con của thằng nào trả về nhà thằng đấy nuôi. Nhưng mà hai đứa trẻ này về với bố ruột nhưng không phải là về với mẹ ruột, cuộc sống sau này e là cũng không bình yên lắm đâu.

Rồi sau này, có một nhà chuyển đi nơi khác…

Câu chuyện này được lưu truyền lại như một trò đùa vậy…

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容