CÓ MỘT CÂU CHUYỆN MA LẠNH SÓNG LƯNG NÀO SẮP DOẠ CHẾT TÔI KHÔNG?(5/8)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Lúc tôi bước qua chậu than, giấy đốt trong chậu than soạt một chút liền cuộn lại, trong người tôi hình như có âm thanh “xì xì” gì đó.

Một vài tờ giấy còn mang theo lửa cuốn đến trên người tôi, đốt lên âm thanh két két gì đó.

Đợi sau khi tôi bước qua, giấy đó mới từ từ biến thành lửa.

Trương đạo sĩ nheo mắt nhìn tôi: “Được rồi, không sao rồi, tối nay cháu ngủ với Hàm Châu đi.”

“Cảm ơn Trương đạo sĩ ạ.” Tôi nghe nói không sao rồi, hơi thở phào một cái.

Trương Hàm Châu cũng đã nhìn ra cái gì đó, nói với Trương đạo sĩ: “Ba, Long Linh không sao chứ?”

“Ba tối nay không ngủ, là ở phía dưới, hai đứa lên trên ngủ đi, ngày mai còn phải đi học đó, qua đêm nay rồi xem sao.” Lông mày của Trương đạo sĩ nhăn lại dữ dội, nhìn tôi một cái, dường như muốn nói lại dừng.

Tôi lúc này không dám nghĩ nhiều, cùng Trương Hàm Châu lên lầu, nhà cô ấy không phải treo kiếm gỗ xoan đào, chính là bày những đồ vật trấn tà, tôi ngược lại đã yên tâm không ít.

Trương Hàm Châu là người duy nhất biết chuyện con rắn đen trong giấc mơ của tôi, cũng là bởi vì ba cô ấy là đạo sĩ, vì vậy cô ấy tin.

Tôi đem chuyện tối hôm qua nói với cô ấy, cô ấy an ủi tôi: “Con rắn đen đó vẫn là bảo vệ cậu, ba cậu đem tất cả rượu rắn bán rồi, chỉ có điều một bình đó ở trong nhà, lại ngâm trong rượu. Hơn nữa có ba mình mà, cậu sợ gì chứ.”

Cùng Hàm Châu làm xong bài tập về nhà, chúng tôi liền chen chúc trên giường của cô ấy ngủ.

Nằm trên giường chưa bao lâu, Hàm Châu liền mê man vào giấc ngủ.

Trong đầu tôi lại toàn là loại chuyện kỳ lạ đó, dường như con rắn ngâm trong rượu đó, nhe răng liền muốn bổ nhào về phía tôi.

Không dễ dàng gì chịu đựng đến rạng sáng, mơ mơ hồ hồ ngủ mất, con rắn đen đó lập tức bò qua.

Lần này nó trực tiếp hoá thành hình người, có chút yếu ớt nhìn tôi: “Long Linh, hắn bây giờ rất tức giận rồi. Em bắt buộc phải về nhà càng sớm càng tốt, tìm ra miếng ngọc bội rắn đen đó, sau đó lật lại cái quan tài rắn mà tổ tiên nhà em nuôi rắn đó, tìm được xác rắn của con rắn đó, phơi nắng bảy ngày bảy đêm.”

Con rắn đen đó hình như luôn đang nhìn quanh cái gì đó, nói với tôi: “Hắn ta đuổi qua đây rồi.”

Tiếp theo anh ta lại biến thành con rắn đen, nhanh chóng lượn quanh tôi, đem tôi bảo vệ giữa thân rắn: “Em ngủ trước đi, có tôi đây. Ngày mai em nhất định phải trở về tìm ngọc bội rắn đen!”

Cũng không biết là bởi vì từ nhỏ nhìn anh ta mà lớn lên, hay là quả thực chịu không được nữa rồi, tôi lại có thể mê man ngủ mất.

Chỉ có điều trong giấc mơ, bên tai dường như truyền đến âm thanh gầm gừ gì đó, lại dường như tiếng gọi kỳ lạ đang kẹp cái gì đó.

Vừa sáng bị đồng hồ đánh thức, Trương Hàm Châu đang giúp tôi đi tìm đồ vệ sinh cá nhân, Trương đạo sĩ liền gõ mở cửa: “Long Linh.”

Mới cách một đêm, Trương đạo sĩ dường như cả người đều hư thoát rồi, tay cầm một cây kiếm xoan đào, chống cửa nhìn tôi: “Con rắn này ta trấn áp không nổi, cháu trở về hỏi ba cháu, có phải là đắc tội với con rắn lợi hại nào không. Tối qua ta đã hết sức rồi, cháu phải nhanh chóng nghĩ cách giải quyết sạch con rắn đó.”

Trương đạo sĩ nói xong, liền trực tiếp ngã trên mặt đất.

Trương Hàm Châu dìu ông ấy, lúc này mới phát hiện trên người ông ấy có rất nhiều vết thương bị rắn cắn, trên tay còn có dấu vết bị buộc chặt.

“Mau đến bệnh viện.” Tôi cũng trái lại không suy nghĩ nhiều, vội vàng gọi điện thoại cấp cứu.

Cùng Trương Hàm Châu dìu Trương đạo sĩ xuống lầu, liền thấy dưới lầu bên ngoài đạo quán, ngổn ngang đầy xác rắn.

Trương Hàm Châu trầm mắt nhìn tôi, nói với tôi: “Long Linh, chuyện này ba mình thực sự hết sức rồi, cậu mau về nghĩ cách đi.”

Lúc này vẫn còn sớm, xe cứu thương đến rất nhanh, nhân viên y tế nhìn thấy xác rắn đầy đất cũng giật mình một phen.

Tôi cùng Trương Hàm Châu đưa Trương đạo sĩ lên xe cấp cứu, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho ba tôi.

Ông ấy liền gọi điện thoại đến rồi, âm thanh rất trầm: “Long Linh, ba không thể đưa con đi rồi, trong nhà xảy ra chuyện kì lạ. Vợ của Trần Toàn tầng trên đột nhiên chết rồi, con và Hàm Châu đến trường đi, mấy ngày nay ở tạm nhà nó đi.”

Chương ba

Nghe ba tôi nói như vậy, tôi nhìn xe cứu thương lái đi, và xác rắn đầy đất, có chút hoảng hốt.

Người dì đang quét dọn vỉa hè, nhìn thấy xác rắn ở chỗ này, nhìn về phía đạo quán nhỏ bên cạnh nhà họ Trương, vội vàng chắp tay, trong miệng không ngừng niệm, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng nhìn tôi với vẻ tò mò.

Tôi cũng không ở lại lâu, trực tiếp gọi taxi trở về, trên đường xin nghỉ phép với chủ nhiệm lớp.

Lúc đến nhà, cổng nhà vẫn kéo sợi dây cảnh giới, mẹ tôi và ba tôi mặc đồ ngủ đứng ở cửa nhà, ba tôi còn đang lấy lời khai, mẹ tôi ở một bên không ngừng giải thích, bên ngoài vây đầy người đến xem náo nhiệt.

òn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容