Bạn có biết câu chuyện ma quỷ nào trong dân gian không? ( Phần 3/4)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Trong lúc nằm ngủ, Vương Đại Bảo lại mơ một giấc mơ kỳ dị nữa, trong giấc mơ này, vẫn là bối cảnh địa điểm như trong giấc mơ ngày hôm qua, hắn ta mơ thấy người đó quay lại để xin lại chiếc vali tiền, nhưng người đó phát hiện ra chiếc vali tiền của mình đã bị Đại Bảo văng tung tóe tiền ra xung quanh rồi, chỉ còn lại vài đồng trong vali mà thôi, hắn ta nhìn thấy khuôn mặt mơ hồ của người đó dần dần biến thành màu đỏ, cuối cùng cả người và cả quần áo của người đó cũng biến thành màu đỏ, tiếp sau nữa toàn bộ khung cảnh xung quanh cũng biến thành màu đỏ, không có bất cứ màu sắc nào khác, lúc này Đại Bảo liền tỉnh dậy. Trời vẫn chưa sáng, hắn ta đưa mắt nhìn sang người vợ đang ngủ say của mình, nhưng hắn lại phát hiện con trai của mình không nằm bên cạnh vợ mà lại ngồi ở chỗ đằng xa xa, mặt người con nhìn hắn với sự sợ hãi vô cùng. Hắn bế con để xuống bên cạnh vợ, hắn cảm nhận được con mình đang run rẩy, đứa bé còn nói nhẹ bên tai hắn một câu không rõ nghe lắm, bởi vì nó mới biết nói thôi mà, câu nói ấy là: “Bố ơi, sao tóc của bố lại có màu đỏ vậy, con sợ quá.”

Hắn ta sởn hết gai ốc lên, da gà da vịt cũng nổi hết lên, đặt con nằm xuống xong, hắn chạy đi ra soi gương, đâu phải là màu đỏ đâu, rõ ràng là màu đen mà, đúng là nói linh tinh rồi. Sau đó hắn tại đặt mình xuống ngủ tiếp.

Những ngày tiếp sau đó, hắn ta vẫn mơ những giấc mơ y như vậy, và cũng giật mình tỉnh lại lúc nửa đêm như vậy, nhìn thấy hắn ta ngày một tiều tụy đi, sắc mặt nhợt nhạt, người mẹ hỏi đi hỏi lại rất nhiều lần xem hắn có phải bị bệnh gì rồi hay không, nhưng hắn ta lại đáp lại bằng giọng điệu không dễ nghe một chút nào cả: Bà đang trù tôi bị bệnh đấy à, sao người già như bà lại không bị bệnh đi chứ.

Gần đây cuộc sống gia đình cũng cải thiện rất nhiều rồi, bởi vì có tiền mà nên gần như ngày nào cũng được ăn no, người nhà ai cũng béo tốt lên, chỉ có hắn ta là càng ngày càng gầy đi, trước kia hắn ta cũng to cao lực lưỡng lắm, chỉ mười mấy ngày thôi mà đã gầy đi bao nhiêu rồi, người vợ mà trước kia lạnh nhạt với hắn thì bây giờ cũng bắt đầu quan tâm đến hắn hơn. Trước kia tuy người đàn ông này cứ chơi bài thua là lại về nhà đánh cô, nhưng nói gì thì nói hắn ta cũng là chồng của cô.

Cuối cùng có một ngày, hắn ta đổ bệnh, hôn mê bất tỉnh, sốt cao không ngừng, cả nhạy chạy đi khắp nơi tìm bác sĩ để chạy chữa cho hắn nhưng mà đều không có tiến triển gì, Trong giấc ngủ của mình, Vương Đại Bảo mơ thấy một vườn hoa rộng đến tận chân trời, sau đó xung quanh hắn có rất nhiều đứa trẻ đeo kính đang nô đùa, hắn ta nói gì thì đám trẻ ấy cũng cứ như là không nghe thấy gì hết cả, mà cứ chơi tiếp trò chơi của chúng, hắn ta còn mơ thấy một người phụ nữ đang đi cà kheo trên cây cầu một cột, sau đó hắn nhìn thấy nười phụ nữ đó bị ngã từ trên cây cầu một cột đó xuống đất, dưới đất rất sâu rất sâu, ngoài ra hắn ta còn mơ thấy con gà mái mà hắn giết đang nói chuyện với mình, nhưng mà nói cái gì thì hắn nghe không rõ mà cũng không nhớ nữa rồi.

Sau này, có một ngày, có một đạo sĩ đi qua thôn này, đi vào gia đình của hắn để xin nước uống.

Đạo sĩ bước vào cửa nhà cái là nói ngay, nhà của mấy người gần đây có xảy ra chuyện gì kỳ lạ hay không? Mẹ của Vương Đại Bảo nói rằng: chuyện kỳ lạ thì không có nhưng mà con trai của tôi lại đổ bệnh ạ. Đạo sĩ hơi nhíu mày lại, nói rằng để ông xem sao, thế là mẹ của Vương Đại Bảo dẫn vị đạo sĩ đi vào trong phòng, nhìn thấy Vương Đại Bảo đang bất tỉnh nhân sự, nét mặt của người mẹ lại thêm vài phần đau thương, vị đạo sĩ nhìn cái liền lắc đầu mà nói rằng, anh ta bị như này từ bao giờ vậy? Sau đó mẹ của Vương Đại Bảo đã kể hết đầu cua tai nheo toàn bộ sự việc cho đạo sĩ nghe, đạo sĩ nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc, là người như thế nào mà lại có thể một lần thắng được nhiều tiền đến như vậy chứ? Thế là vị đạo sĩ bắt đầu kiểm tra đồ vật của Vương Đại Bảo, đạo sĩ đã tìm ra được chiếc găng tay da màu đen ở trong túi áo của Vương Đại Bảo, sau đó ông nhíu mày lại và hỏi chiếc găng tay này từ đâu mà ra?
Mẹ của Vương Đại Bảo nhìn chiếc găng tay cũng không nói được gì, bởi vì bà chưa bao giờ nhìn thấy chiếc găng tay này cả, mà con trai bà cũng chưa bao giờ nhắc đến nó.

Vị đạo sĩ nói: Nguyên nhận của toàn bộ sự việc này đều bắt nguồn từ chiếc găng tay này mà ra, chiếc găng tay này bị áp đặt một lời nguyền rất lợi hại, đó là kiểu lời nguyền được đặt ra sau khi một người nào đó chết đi, mà bản thân người đó cũng không hóa giải được.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容