Nhật ký dài ngày (C13)

Mọi người nói dạy Lâm Thư nhưng cô sợ ảnh hưởng tới nhã hứng của họ nên từ chối, sau đó thì yên tĩnh ngồi xem Trần Tử Hàn chơi.

Cô chỉ muốn ngắm mãi hình bóng ấy, chợt nghĩ đến lúc phải rời lại có chút không nỡ, ngửa mặt lên trời bỗng thấy chói chang khiến cô phải nheo mắt. Đột nhiên nhìn lại cô thấy bóng lưng anh mờ nhạt, mọi tiếng cười đùa bỗng im bặt, cô đang mơ sao, chân tay trở nên nặng dần, như muốn khóa cô lại, cô dùng hết sức lực muốn vùng đứng dậy nhưng đều không được. Lúc này sự bất lực lan tỏa ép từng dòng nước mắt chảy ra, cô muốn hét lên gọi anh nhưng cổ họng lại khàn đặc  không thể phát ra chút âm thanh. Bản thân như sắp phát điên nhìn người mình yêu biến mất,

“ Lâm Thư… qua đây…”

Một âm thanh vang lên, phá vỡ mọi vỏ bọc, xuyên thẳng vào trái tim khiến nó nhói lên, mọi giác quan bừng tỉnh, cô nhào về phía trước níu giữ một cái gì đó còn sót lại, cô không thể không có anh, nguyện dùng hết may mắn một đời chỉ để ngắm nhìn hỉ nộ ai lạc của người ấy, không tham lam, không đòi hỏi. Cô dang rộng vòng tay ôm lấy cổ anh, cảm giác vỡ òa như lần đầu gặp gỡ, làm sao đây làm sao để giữ lấy đây, cho tới khi cô chạm được vào gương mặt ấy bằng chính làn da của mình. Tử Hàn thấy ướt ướt vai, lòng anh nhói đau, Lâm Thư đang khóc, cô quá yếu đuối và yêu anh, sợ rằng sau này tới nhìn thấy anh cũng là một điều xa xỉ, khoảnh khắc hạnh phúc thật quá ngắn ngủi.

https://i.pinimg.com/736x/fb/7a/1c/fb7a1cae0935b0acc751cb6330d7dacb.jpg

“ Sao vậy, con bé bị sao vậy???”- mọi người thấy vậy không khỏi lo lắng.

Tử Hàn: “ Không sao đâu ạ, nhớ cháu thôi, mọi người cứ đánh tiếp đi ạ…”

Tiểu Phong: “ Sao vậy? Ổn không?”

Tử Hàn: “ Ổn ổn. Chắc say nắng chút thôi! Để tôi đưa cô ấy nghỉ ngơi”

“ Nước đây”- Trịnh Tường cầm chai nước hớt hải đưa đến cho Tử Hàn.

Tử Hàn: “ Cảm ơn… tiếp tục đi lát tôi quay lại”

Lâm Thư ôm thật sự rất chặt, căn bản là không gỡ ra được, mắt nhắm nghiền nhưng vẫn khóc, miệng chỉ thì thào một câu: “ Đừng đi…”

Tử Hàn bế Lâm Thư rảo bước về phía xe, cuối cùng vẫn không nhịn được mà trả lời: “Anh không đi, cho em số điện thoại là được chứ gì?”

Không hiểu Lâm Thư có nghe thấy hay không nhưng cô lại nở một nụ cười rất tươi trên gương mặt còn đang đẫm nước mắt

“ Em giả vờ à, vừa khóc vừa cười”

Ngồi được vào trong xe, Tử Hàn nhanh chóng đưa nước cho Lâm Thư uống, đổ nước ra tay sau đó làm ướt gáy cô một chút. Sự mát mẻ giúp Lâm Thư lấy lại được trạng thái, thấy ánh mắt ấm áp của anh đang nhìn mình, không nhịn được mà muốn ôm lấy lần nữa

“ Tỉnh táo rồi thì bỏ ra cho anh”

“ Hả”- cô dần dần buông tay ra

Tử Hàn vẫn nhìn Lâm Thư, ánh mắt vừa chứa đựng sự dọa dẫm vừa mang nét yêu chiều

“ …em xin lỗi… lại làm anh lo lắng… nhưng em thề là em không cố ý”

“… không sao, nay trời nắng, anh quên dặn em ngồi xem thì mang theo ô… là tại anh”

Hai người xin lỗi qua lại rồi không khí lại bắt đầu im ắng, sau đó Tử Hàn lái xe đưa Lâm Thư đi dạo một vòng

“ Nãy… có phải anh nói gì đó với em không?”

“ Anh nói gì?”- anh biết cô muốn hỏi gì, nhưng vẫn tỉnh bơ trả lời

“ Thì…”- tuy nhiên Lâm Thư vẫn không có dũng khí nói ra, cô sợ nó là ảo giác.

Thấy Lâm Thư không nói gì Trần Tử Hàn lại có chút chạnh lòng, sao cô lại không nói gì nhỉ, rõ ràng lúc đó đã nghe thấy. Nhưng nếu cô nói ra thì anh định làm gì, có thể làm được gì, cười và thực hiện à, chẳng phải anh đã từng nói sẽ không muốn đem sự vọng tưởng đến cho cô, đấy là hại cô sao, vậy anh khó chịu cái gì?

Thời gian thấm thoắt họ lại trở về sân chơi:

“ Tối nay mọi người có muốn đi ăn uống chút không?”- một bác trai lên tiếng.

“ Mẹ cháu nói nay về ăn cơm rồi”- Tử Hàn từ chối.

“ Ầy, không thú vị gì hết”

“ Đúng rồi lâu lắm mới được trận mà, tiểu Hàn à nể mặt bọn chú đi, già rồi được mấy cái xuân nữa đâu”

Trần Tử Hàn quay qua nhìn Lâm Thư chủ yếu là anh không muốn cô tham gia mấy sự kiện này, nhưng từ lúc trên xe đến giờ mặt Lâm Thư lại cứ buồn buồn thiếu sức sống: “ Vậy… được ạ, để lát cháu gọi cho mẹ, nhưng nay cháu không uống được nhé, cháu còn lái xe”

“ Được được đi thôi”

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容