“HOÀNG THƯỢNG TRỞ VỀ, ÔM MỘT NỮ NHÂN KHÔNG RÕ SỐNG CHẾT” – Phần 4 (end)

24,

Nàng ta mặt xanh mét: “Ngươi có biết, ngươi là nữ nhân của Hoàng thượng không?”

Ta: “Bổn cung đồng thê*”

Nàng ta nghiến răng: “Sao ngươi lại thành đồng thê rồi?”

Ta: “Hậu cung nhiều nữ nhân như vậy mà Hoàng thượng đã chạm qua ai đâu.”

Nàng ta hai tay nắm lại: “Biết đâu Người đều không thích?”

Ta: “Ngươi có biết hậu cung lưu truyền câu gì không?”

Nàng ta: “Câu gì?”

Ta: “ Đồng thê, đồng thê, đồng thê, ta thay Hoàng thượng đi tìm “công””

*đồng thê: cùng vợ

25,

Ta: “Người bổn cung cắm sừng là Hoàng thượng, có phải ngươi đâu, ngươi tứ.c cái gì?”

Nàng ta nghẹn lười: “Không phải, ngươi không hiểu…”

26,

Hôm nay trời đẹp thật đấy, ta bê cái ghế ra ngồi trong viện. Im lặng, thong thả đan khăn.

Tẩm cung của ta lại nườm nượp phi tần đến muốn ta giảng giải nghệ thuật đan móc.

Nghe nói Hoàng thượng dạo gần đây phê tấu còn tiện tay ngồi đan đan móc móc.

Sở thích của Hoàng thượng trở thành sở thích của cả hậu cung.

Hoàng thượng đan len thì hậu cung cũng đan len.

Lệ phi: “Cả hậu cung có mỗi ngươi hiểu cái này, thì ngươi dạy đi”

Ta: “Đây là thái độ ngươi cầu xin người khác đấy à?”

Lệ phi kích động bẻ gãy que đan: “THÌ TA ĐANG CẦU XIN NGƯƠI ĐẤY!”

Ta: Đừng tứ.c giậ.n thế chứ, coi như ta cầu xin ngươi đi.

27,

Cuối cùng thì đám mỹ nữ này cũng chịu rời đi.

Tiểu Xuân bực dọc ghé vào tai ta thì thầm: “Chủ tử, nô tỳ biết bọn họ đang định làm gì!”

Ta: “Định làm gì?”

Tiểu Xuân: “Sắp đến sinh thần Hoàng thượng rồi, bọn họ định đem khăn đi tặng đấy!”

Ta: “Tặng khăn á?”

Hậu cung nhiều mỹ nữ như vậy, khăn đan được có mà trải dài thành Trường An, Hoàng thượng phải cần đến trăm cái cổ để quàng à.

Haiz, làm Hoàng thượng cũng không dễ dàng gì.

28,

Tiểu Xuân: “Nương nương, tặng khăn được mà, mới mẻ lại tao nhã, không phô trương! Đến lúc đó tặng Hoàng thượng cái khăn đẹp nhất, chắc chắn chúng ta sẽ nổi nhất!”

Ừ, rồi tặng xong, được thì lên voi, không được thì xuống chó.

Ta: “Thế đem tặng quà hồi môn cái mũ ngọc bích kia đi.”

Tiểu Xuân: “Nương nương, nô tỳ hiểu rồi!”

Ngươi lại hiểu cái gì rồi!

Tiểu Xuân: “Nương nương cố ý tặng đồ khác, đi theo lối riêng, càng tỏ ra mình khác người, thật sự quá tuyệt diệu!”

Ta:…

29,

Sinh thần của Hoàng thượng dứt khoát phải long trọng như yến tiệc đêm 30 Tết.

Quà được tặng cho Hoàng thượng trước.

Ngày yến tiệc, phi tần các cung nô nức trông ngóng, Hoàng thượng quàng khăn của ai thì chứng tỏ người đó được ân sủng.

Hoàng thượng xuất hiện trước ngàn vạn con mắt. Ta cũng cùng các mỹ nhân cúi đầu quỳ xuống.

Đang đếm hoa văn trên nền, ta nghe thấy mọi người xung quanh thì thầm to nhỏ:

“Sao hoàng thượng lại đội nón xanh* thế kia?”

“Hỗn xược! Thứ hoàng thượng đội có thể là nón xanh được sao! Đấy là ngọc bích!”

Ta:?

*Đội nón xanh còn tương đương với cắm sừng nữa. Nhân vật “ta” này cũng thâm thúy thật =)))))))))

30,

Ta ngửa mặt, mỹ nữ mỗi chiều tà cùng ta trèo cây, đan khăn, ngắm phong cảnh, đang đội ngọc bích, ngồi chễm chệ trên kia, còn đang nhìn về phía ta cười.

Ta dùng khẩu hình gọi: “Nương tử, chuyện gì đây?”

Nàng ta cũng dùng khẩu hình đáp: “Nương tử, đừng đùa nữa”

Ta không chỉ thấy đầu óc quay cuồng, mà còn muốn khóc nữa.

31,

Hoàng thượng ôm lấy ta, bảo ta ngồi xuống đùi Người rót rượu.

Tim ta đập nhanh quá.

Lệ phi đang nhìn ta, ta sợ bị nàng ta bẻ làm đôi quá.

Ta: “Bổn cung muốn đi nhà xí”

Người: “Tỷ tỷ tốt, nàng mà đi thì chạy mất.”

Ta mếu máo: “Không đâu, tại thiếp uống nhiều nước quá.”

Người: “Nhiều nước à, để trẫm kiểm tra thử?”

Ta quát: “Thế mà người cũng nói ra được à!”

32,

Ta: “Người thích giả gái?”

Người: “Trẫm thích giả gái bao giờ, đấy là thường phục!”

Ta: “Người tự cắm sừng?”

Người: “Trẫm tự cắm sừng chỉ là bất đắc dĩ thôi.”

Ta: “Thế ta còn đồng thê không?”

Hoàng thượng bật cười: “Nàng tin trẫm đi có được không?”

33,

Yến tiệc cuối cùng cũng kết thúc.

Tiểu Xuân ở phía dưới nhấc ngón tay cái.

Ta biết rồi, chắc lại định bảo “nô tỳ hiểu rồi” đây mà.

Nói gì đi nữa, ta vẫn thấy mình bị Hoàng thượng vờn.

Mặc dù có lúc cũng nghĩ đến việc Người giả gái, nhưng ta cứ nghĩ rằng không có nam nhân nào lại có thể đẹp như hoa thế, vậy nên ta loại bỏ khả năng đó.

Nghĩ đến đây ta lại buồn nẫu ruột.

Hoàng thượng: “Khăn của nàng đâu, không tặng trẫm à?”

Ta: “Đấy là đan tặng nương tử.”

Người: “Trẫm là nương tử của nàng mà”

Ta: “Không giống với ta tưởng tượng lắm.”

Người: “Bất ngờ lắm đúng không?”

Đúng cái đầu Người ấy!

35,

Hoàng thượng: “Trầm còn có một bất ngờ khác tặng nàng.”

Ta: “Ta xem nào.”

Hoàng thượng sờ bên trái, rồi sờ bên phải, lấy ra thứ đan được để vào tay ta.

Ta mở ra xem, ồ! Cái tất dài thế.

Ta: “Sao chỉ có một bên tất?”

Hoàng thượng ngại ngùng: “Đây là khăn trẫm đan.”

Ta so sánh một hồi,

Với cái độ dài này mà là khăn thì định thắt cổ ai à?

36,

Ta: “Thôi bỏ đi, vẫn để thiếp tặng người thì hơn!”

Hoàng thượng đến tẩm cung của ta lấy khăn.

Ta: “Người quàng thử xem.”

Người: “Đây là hoa văn dành cho nữ tử, không hợp với y thường* của trẫm.”

*Y thường: quần áo

Ta nhìn Hoàng thượng

Hoàng thượng nhìn ta.

Ta lục lọi tủ đồ.

Hoàng thượng: “Ái phi?”

Ta: “Bộ này hợp không?”

Người: “Trẫm mặc không vừa.”

Ta: “Bộ này to mà, mặc vừa!”

Người: “Không hợp, không hợp”

Ta giả bộ mếu máo: “Vậy ư….là do thần thiếp đi quá đà rồi….”

Người:…..

Hoàng thượng mặc đồ nữ tử, xinh gấp 10 lần.

37,

Ta: “Vừa người lắm.”

Hoàng thượng lại trở thành mỹ nữ đỏ mặt dưới gốc cây đang ấm ức nắm lấy váy đứng trước mặt ta.

Cũng đáng yêu đấy chứ.

Ta cười gian.

Người: “Cái gì vắt trên đầu giường kia?”

À, là dây lụa ba thước ta chưa dùng đến.

Ta: “Đồ trang trí giường ấy mà.”

Người: “Dùng như nào?”

Ta kéo dây lụa xuống, cuộn từng vòng rồi đặt vào cổ tay Hoàng thượng: “Người muốn học à? Thế để thiếp dạy cho.”

===

Hết

Nguồn: https://www.zhihu.com/question/421693713/answer/1738067736

Trần Thị Kiều Trang (@csqz93) dịch.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容