Động lực thúc đẩy bạn liều mạng học bài năm lớp 12 là gì? (1/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Như tiêu đề thôi, lúc tôi bước vào lớp 12 vẫn luôn không thể chăm chỉ học tập, nên muốn xem hỏi động lực học tập của mọi người là gì?

————————————————————- 

Vốn dĩ tưởng câu hỏi này sẽ như đá chìm đáy biển, nhưng không ngờ lại có rất nhiều bạn cùng lớp 12 đến trả lời như thế. Đây là lần đầu tiên tôi đăng câu hỏi lên Zhihu để cống hiến cho lớp 12 và tuổi thanh xuân của mình. 

Bây giờ đúng là mỗi ngày đều rất mệt mỏi, nhưng tôi lại rất hài lòng. Thỉnh thoảng thấy mệt thì sẽ ngẩng đầu lên vặn vặn cổ, nhìn đống đề đã luyện xong được xếp chồng trên kệ sách, tôi liền có cảm giác mình đã đạt được thành tựu chiến đấu rồi~ Tôi tin rằng tất cả sự nỗ lực đều là xứng đáng. 

Chỉ có mỗi một năm nay thôi, đừng để chính mình hối hận, đừng quay đầu và không được buông tay đó. 

Vì vậy những bạn lớp 12 đang nỗ lực vì ước mơ của mình ơi, chúng ta cùng nhau cố gắng nhé! 

____________________________

[ 13,976 Like] 何止几年

Những bạn lớp 12 đang nhìn này, tôi đồng ý với bạn, cái bài văn này sẽ hoàn toàn khiến bạn đến đổ máu trong 3 tháng còn lại trước khi thi. 

Tôi, năm lớp 12 đã biết bao nhiêu lần muốn bỏ thi đại học, từng bị giáo viên và cha mẹ chất vấn tới mức nằm trên giường khóc đến ngất đi, tôi từng nghĩ đến chuyện tự tử, nhưng lại bị bạn bạn bè đánh giá là “học đến không cần mạng sống”. Vô số lần buổi tối tôi nằm trên giường trong phòng mà ngủ không được, nhưng sáng tinh mơ hôm sau, trong lúc mọi người còn đang say giấc nồng lại làm người đầu tiên đi đến lớp học. 

Người bị trầm cảm 4,5 ngày trong một tuần năm lớp 12 như tôi đây, tôi hiểu được cảm giác muốn tiến về phía trước nhưng lại bị lạc đường của các bạn, hiểu được cảm giác muốn tìm một câu nói để chống đỡ đến lúc thi Đại Học của các bạn, cũng hiểu được cảm giác muốn nghỉ ngơi một chút nhưng lại sợ mình bị tuột về phía sau của các bạn.  

图片[1]-Động lực thúc đẩy bạn liều mạng học bài năm lớp 12 là gì? (1/2)-Weibo24h.com

Hiện tại tôi muốn bạn dừng lại vài giây để nghiêm túc suy nghĩ về vài vấn đề này. 

Tại sao tôi phải thi Đại Học? Tại sao tôi phải kiên trì cái 3 năm này? Tại sao tôi phải ở đây chịu khổ? 

Tôi – người đã từng sụp đổ ở sân trường năm lớp 12 sau đó chạy vào bụi cỏ mà ôm đầu khóc rống, lúc đó tôi chỉ hỏi qua bản thân một câu: Ông đây tại sao phải luôn chống đỡ tới cùng? 

Tại sao tôi không thể thả lỏng một chút ở hiện tại, dù sao tôi cũng đâu có dở, tôi thi vào một trường bình thường không phải đủ rồi sao? 

Tại sao năm lớp 12 tôi không thể mỗi ngày ăn cơm đúng giờ, mà phải đến lúc căn tin sắp đóng cửa ăn vội một đĩa mì xào trong 3 phút, đã vậy còn bị nghẹn? 

Tại sao khi đối mặt với lời tỏ tình của bạn nữ mà mình cũng khá thích, tôi lại không thể không do dự mà đi yêu đương với người ta một trận ? 

Nghĩ đến những điều này tôi vẫn như cũ nhịn không được mà rơi nước mắt đầy mặt, bởi vì năm lớp 12 mà tôi trải qua quá khổ rồi, hơn nữa những thứ này cũng không ai biết được. 

Rất nhiều người nhìn thấy thành tích của tôi thoáng cái đã tăng cao, nhưng không có ai nhìn thấy được mỗi ngày tôi đều là người đến lớp đầu tiên và ra về cuối cùng. 

Rất nhiều người cảm thấy kì lạ vì tại sao trong ba tháng mà thành tích môn văn của tôi lại từ gần cuối lớp vượt lên được top 5, nhưng không ai nhìn thấy được mỗi ngày tôi đều ở nhà như trách dịch mà luyện 100 đề minh hoạ Ngữ Văn. 

Rất nhiều người đều hỏi tại sao tôi làm đề Toán vừa nhanh lại vừa đúng, nhưng không ai thấy được trong 3 năm mỗi đêm tôi đều bỏ ra 100 phút để tự làm đề Toán, làm tới muốn nôn. 

图片[2]-Động lực thúc đẩy bạn liều mạng học bài năm lớp 12 là gì? (1/2)-Weibo24h.com

Đến khi tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của trường Đại Học 211, sẽ có người vì tôi mà hoan hô chúc mừng, cũng có người nói lời châm chọc: Học lâu như thế mà chỉ thi vào được cái trường 211? 

Trong cái đêm duy nhất đó, tôi nằm trên giường, gối trên đầu cứ ướt rồi khô khô rồi ướt, sau đó tự nói với chính mình một câu: “Một năm này, bản thân vất vả rồi!” 

Nhưng tất cả những thứ này đều không có ai ép tôi cả, trừ sự kỳ vọng của cha mẹ thì trước giờ tôi chưa nhận được sự tán thưởng từ bất kỳ người nào, thậm chí từ nhỏ đến lớn thành tích của tôi đều không tồi nhưng cũng chưa lần nào được giáo viên xem trọng. 

Bây giờ tôi sẽ hỏi một câu hỏi: “Rốt cuộc là bạn muốn cái gì?”

Nếu bạn muốn tìm một công việc bình thường trong cái thành phố cấp ba này, mỗi ngày trải qua cuộc sống cơm canh đạm bạc không thay đổi gì, vậy thì bây giờ lời khuyên mà tôi dành cho bạn chính là đi luyện thêm vài đề minh hoạ, xem lại nhiều một chút cuốn tập ghi chép của bạn, có lẽ những thứ này sẽ giúp ích cho bạn không nhỏ đấy. 

Nhưng nếu bạn muốn sau cái tuổi 18 được nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn, đi trải nghiệm những thứ mà cả đời này bạn cũng chưa trải nghiệm qua, vậy thì bạn hãy đọc tiếp những dòng dưới đây, có lẽ sau khi thi Đại Học chúng ta sẽ không còn là mối quan hệ đàn anh đàn em nữa, chúng ta sẽ là những bạn nhỏ cùng nhau đồng hành, chúng ta có thể cùng nhau làm những chuyện to lớn hơn. 

Thật ra chúng ta nói rất nhiều điều, cho dù bạn có đang vác theo sự kỳ vọng của cha mẹ, hay là mang theo ánh mắt mong đợi của các bạn cùng tuổi, hay là muốn chứng minh bản thân mình trên bục của kì thi tuyển sinh Đại Học, tôi đều hy vọng bạn hiểu được: 

Kì thi tuyển sinh Đại Học quyết định vận mệnh của bạn, cái nó ảnh hưởng cũng là chính bạn chứ với người khác thì một mống quan hệ nào cũng không có. 

图片[3]-Động lực thúc đẩy bạn liều mạng học bài năm lớp 12 là gì? (1/2)-Weibo24h.com

Bạn thi không tốt, bạn bè và giáo viên của bạn sẽ không bị ảnh hưởng một chút nào, bạn học sẽ không vì bạn thi thất bại mà buông bỏ việc học Đại Học, giáo viên cũng không vì kết quả không tốt của bạn mà bỏ đi chén cơm(công việc) của mình. 

Thi tốt hay thi tệ, tất cả kết quả đều là bạn tự mình gánh vác. 

Mỗi lần tôi kiên trì không nỗi tôi đều tự nói với chính mình: “Rốt cuộc mày muốn cái gì?” 

Mỗi khi tôi nghĩ đến đó tôi đều cảm thấy chút chuyện nhỏ nhặt này bây giờ không là gì cả. Dù khó khăn đến mấy thì cũng chỉ còn có vài ngày nữa thôi mà, tôi có thể chịu được, dù có tủi thân nhiều cỡ nào đi nữa cũng phải đánh vỡ nó mà nuốt vào trong bụng, tôi có thể nhẫn nhịn được. 

Bởi vì tôi tự hiểu được: Trong lòng tôi có một thứ lớn hơn rất nhiều.

Tôi cảm thấy mình không thể ở mãi đến chết tại cái thành phố cấp ba mang tên Hà Bắc này, không thể bị ép buộc làm những thứ mà mình không thích nữa, tôi nghĩ nếu như để tôi cứ mãi trải qua như thế thì thật zống cách Tàng Khắc Gia từng mô tả Lỗ Tấn như vậy: 

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容