Đã bao giờ bạn cảm thấy bản thân rất xui xẻo hay chưa?

Hồi đầu năm nhất đại học, tôi có cùng với hai đứa bạn thuê phòng trọ. Ba người chúng tôi đều là bạn cùng cấp ba, lớp học nằm cạnh nhau. Do đều đi từ tỉnh lẻ ra nên còn khá nhiều bỡ ngỡ và e dè, nhưng vì là bạn cùng quê, mọi thứ cũng rất thuận lợi. Ba đứa sống hợp tính nhau, hợp khẩu vị, hợp mắt nhìn đồ.

Tuy nhiên, có một vài sự việc xảy ra khiến tôi cảm thấy bản thân khá là xui xẻo.

Đầu tiên phải kể đến vụ ốm sốt. Tôi cũng không hiểu tại sao bình thường ở nhà rất khỏe mạnh lâu lâu mới hắt xì, nhỏ mũi chút thôi. Mà hôm ấy lại có thể ốm lê lệt trên giường, không nhận thức được gì xung quanh, mệt đến mức không muốn trả lời tin nhắn hay điện thoại bạn trai luôn. (Cũng từ đấy, mối tình chúng tôi đi vào chiến tranh lạnh)

Lần thứ hai, xui xẻo là tôi bị mọc mụn dưới nách (sr vì nói chuyện hơi thô thiển xíu). Một đám mụn xuất hiện thành từng mảng  mà ở cả hai bên. Lúc đầu do sơ ý, tôi chỉ đơn giản là vì thấy ngứa nên mới gãi. Đến khi để ý tới thì phát hoảng cả lên, đi hỏi 2 đứa trong phòng. Và thế quái nào, chỉ có mình tôi là bị thôi. Nếu như lần ốm trước thì có thể do tôi đi trời nắng nên mới thế, nhưng lần này cả phòng đều dùng cùng nguồn nước mà. Thật xui xẻo!!! Chạy ra hiệu thuốc còn suýt nữa thì bị mấy bà bán thuốc lừa mua cả đống thứ linh tinh.:> May mà tôi không mang đủ tiền, (khiến bà ấy lực bất tòng tâm rồi) kết quả chỉ có 1 tuýp thuốc với 2 vỉ thuốc thôi.

Câu chuyện xui vẫn chưa dừng lại ở đó đâu. Đỉnh điểm phải kể đến là một lần bị đau bụng tiêu hóa lên giời xuống biển của tôi.  Hôm ấy tôi có cùng bí thư đi hỏi thăm lớp trưởng bị ốm (lớp trưởng lớp chúng tôi là nữ, xinh lắm, rất có khí chất; bí thư là nam nha; còn tôi là lớp phó). Đợt ấy, bí thư đang phải lòng lớp trưởng nên hai người nói chuyện với nhau khá tâm đầu ý hợp. Tôi đương nhiên biết ý, ngồi một bên làm bóng đèn. Họ nói chuyện học hành, tôi ăn; họ bàn luận việc đại học, tôi tiếp tục ăn. Ngày hôm đó, coi như là đã bù lỗ rồi. Nhờ có sự quan tâm của lớp trưởng mà tôi đã ăn hết: Cam, bưởi, táo cộng thêm một ly ngũ cốc (mẹ lớp trưởng gửi từ nhà). Và tất nhiên đó đều do cậu ấy chuẩn bị và mời chứ không phải tôi tự ý đâu nhá. Chuyện gì đến rồi cũng đến, với hằng hà sa số đồ ăn được nạp vào bụng trong thời gian ngắn mà bụng tôi đau như muốn quặn chết vậy. Nhưng kẻ sĩ không thể bị mất mặt, tôi cố giả vờ như không có chuyện gì, chào 2 bạn biến nhanh về. Lết cái thân già ra ngoài đường chờ xe buýt, chẳng thể ngờ tôi lại đứng nhầm điểm, nên đành ngậm ngùi di chuyển chờ thêm 30p nữa. Trời ơi, ác với con quá vậy!!! Thế nhưng, bằng một năng lực diêu phàm, tôi lại không xác nhận được điểm xuống, đi thẳng đến cuối bến luôn. Đáng lẽ sẽ mất thêm 1 lượt vé nữa nhưng thấy tôi ôm bụng quằn quại nên chị ấy tưởng bị đau bụng kinh khiến thần hồn điên đảo, tốt bụng phát lệ không thu tiền nữa. (Tôi vẫn nhớ gương mặt, dáng người chị ấy đến tận giờ đấy). Kể từ đó, không bao giờ tôi dám ăn nhiều đồ linh tinh cùng một lúc nữa. Quá đáng sợ rồi.

À mà bà hàng xóm bảo rằng do sống 3 đứa nên mới có 1 đứa bị xui xẻo đấy. Và không may lại trúng phải tôi. (-.-)

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容