Câu chuyện sởn tóc gáy chân thật nhất mà bạn từng nghe là gì? ( Phần 7/7 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Câu chuyện sởn tóc gáy chân thật nhất mà bạn từng nghe là gì? ( Phần 7/7 )

“Trần Kỳ!” Tống Trí Viên nổi giận, anh vươn tay bóp chặt cổ cô, “Sao em lại ngu muội như vậy! Anh đợi em nhiều năm như thế, đợi em trốn ra ngoài với anh! Sao em lại hối hận, sao em lại lung lay! Rõ ràng chúng ta sắp ra ngoài được rồi, đi Trùng Khánh, đi Bắc Kinh Thượng Hải, em đã đồng ý với anh!” 

Trần Kỳ bị bóp cổ đến trợn trắng cả mắt: “Em không… em không nói sẽ không đi với anh… nhưng nếu chúng ta không ra ngoài được… thì sẽ bị đánh chết, bị giày vò đến chết. Nếu… nếu không chạy… có lẽ chúng ta sẽ giống người trong thôn, luân hồi… bất tử…”

Vậy… chúng ta có thể mãi mãi ở bên nhau rồi.

Mặc dù không nhìn thấy ánh sáng, mặc dù đời đời bị nhốt trong cái thôn này, nhưng lại có thể mãi mãi ở bên anh.

Em bằng lòng, em sẵn sàng chôn với trùng, chịu đừng ngàn vạn con trùng gặm nhấm trái tim…

Nhưng cô lại không thể nói ra được những lời phía sau nữa.

Tống Trí Viễn bóp chết Trần Kỳ.

Lúc người trong thôn tìm thấy họ thì Tống Trí Viễn đã phát điên rồi, anh ôm thi thể Trần Kỳ, khóc như điên dại, không ai đến gần được.

Lại mấy ngày trôi qua, không thấy thi thể Trần Kỳ đâu, sau đó trong thôn mất một đứa trẻ.

Đứa trẻ đó… chính là tôi.

Trần Kỳ đứng trước mặt Tống điên đã bị biến thành ‘nhân trư’, cuối cùng cô nhớ ra tất cả.

*Nhân trư: là người bị chặt tay chân, móc mắt, cắt tai, cắt lưỡi.

Trong sách cổ nói: thi thể chưa phân hủy, dùng trùng làm trung gian, dùng não làm mồi nhử. Nhà xác bảy lần bắt bảy lần tha, kết thành kén, trong cái kén tái tạo hồn khác, sau đó tạo ra phách khác, dẫn hồn phách đi vào luân hồi, có thể trả lại xương máu, trùng sinh trong bụng.

Thôn Châu Phục thật sự nhìn thấu luân hồi rồi.

Trong quá trình thử nghiệm hết lần này đến lần khác, sau khi chết, bọn họ mượn bụng của phụ nữ trong thôn để trùng sinh, còn mang theo cả ký ức của kiếp trước. Nhưng vì không thể nào kiểm soát được phương pháp này, vì thế bên trong luôn có các lỗ hổng. Ví dụ như nghi thức bị phá hỏng khiến bé gái bị thiếu mất đầu, ví dụ hội trưởng hội phụ nữ luân hồi thành công nhưng chỉ có thể mãi mãi ở trong cơ thể sáu tuổi.

Nhưng trong đó chỉ có một người thành công, là Tống điên.

Anh ta dùng cách như vậy để chôn trùng với người yêu, sau đó tìm thấy đứa trẻ mang theo trí nhớ đó, đưa cô ra đến con đường sắt ra khỏi thôn. Trưởng thôn không tìm được, tra hỏi Tống Trí Viễn hướng đi của đứa trẻ đó, bệnh điên của anh ta lại tái phát, cắn mạnh trưởng thôn một cái, sau đó bị cắt mất đầu lưỡi, đánh gãy hết răng.

Không ngờ hai mươi năm sau, Trần Kỳ lại lần nữa quay về thôn với thân phận phóng viên. Tống điên gặp nhiều trắc trở, cuối cùng vẫn không thể chấm dứt được luân hồi.

Nạn nhân vẫn gặp nạn, sinh ra rồi chết đi vì những kẻ ác.

Kiếp trước kiếp này, tất cả ký ức đều nối liền ở một nơi, hóa ra đây mới là sự thật.

Trần Kỳ đứng trong hang động cười lớn, tiếng hét, tiếng chửi bới của trưởng thôn đều lọt hết vào tai. 

Cô đạp vỡ đèn dầu, dầu văng tung tóe, những kén người đó được đặt ở đây hết năm này đến tháng nọ, đã khô khốc cả rồi. Bí mật luân hồi sẽ kết thúc tại đây theo sự thay đổi của năm tháng.

Ánh lửa bốn phía.

Chương 09

Thôn Châu Phục.

Năm đó trưởng thôn sáu mươi tư tuổi, cưới một cô vợ mới, nghe nói là một sinh viên đại học, ngoại hình xuất chúng nhưng người hơi hiền lành.

Dường như cô ấy rất quen thuộc thôn làng, không tò mò thứ gì, như thể là người sinh ra lớn lên ở đây.

Vợ thôn trưởng mới cưới chưa bao lâu thì mang thai, lúc sinh thì đẻ ngược, sản phụ khó sinh rồi chết.

Nhưng trong thôn hoàn toàn không có dấu vết của chuyện tang ma, mọi người vẫn ban ngày làm việc ban đêm nghỉ ngơi, không giao lưu gì với nhau, như thể đã sinh sống ở đây quá lâu rồi, những gì nên nói đều đã nói hết, không còn gì để nói với nhau nữa.

Thôn trưởng có một cô con gái, lấy tên là Trần Kỳ, đứa bé đó rất xinh đẹp, nhưng không thích nói chuyện với người khác, khi có thời gian thì luôn đi loanh quanh sau núi, không ai biết cô bé lẩm bẩm điều gì.

Hội trưởng hội phụ nữ nói, đứa trẻ này rất có tư duy, nói không chừng tương lai có thể làm một phóng viên.

Không ai tiếp lời, cũng chẳng ai cười, mọi người ngoài đồng đều ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt giống nhau, vẻ mặt cũng na ná nhau.

Hết.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容