Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/
Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/
Nguồn : https://www.zhihu.com/question/373530732/answer/1079117134?f
——————————
CÂU CHUYỆN BUỒN NHẤT MÀ BẠN TỪNG NGHE LÀ GÌ ?
Em sẽ nói chúc ngủ ngon trước với những người khác, chỉ với anh em mới nói chúc ngủ ngon khi thật sự đi ngủ, đây chính là sự khác biệt
Anh làm sao có thể vừa mới trả lời tin nhắn một giây trước, một giây sau biến mất tăm 2 tiếng vậy
Chuyện em ghét nhất, anh lơ là em một khoảng thời gian dài, sau đó lại đột nhiên nói chuyện với em, quan tâm em, em lại xem như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy
Hèn nhát nhất chính là, có lẽ rõ ràng là em đã khóc cả một đêm, sáng hôm sau lại xem như chưa có chuyện gì xảy ra trả lời tin nhắn chào buổi sáng của anh, bởi vì em biết nếu như giận dỗi thì sẽ kết thúc
Em có sống vui đến thế nào, bỗng nhiên nhớ lại những giây phút đó, em đều sẽ trở nên trầm ngâm trong phút chốc, có thế nào cũng không vui lên nổi
Điều em phản cảm không phải là vì anh không trả lời tin nhắn, mà là những câu trả lời qua quýt, xa cách của anh, một cái miệng chứa đầy lời yêu em, vô số hành động không yêu em.
Thật ra cũng không buồn lắm, chỉ là lúc nghĩ đến sẽ không nhịn được mà than thở, có lẽ là do em không đủ vận may, trên con đường muốn được yêu thương luôn xuất hiện những sai lầm khác nhau.
Chúng ta có phương thức liên lạc, chúng ta không liên lạc với nhau
Làm gì có nhiều cô gái tham tiền đến vậy, lúc đầu cái họ muốn chỉ là một bó hoa, nhưng trong lúc họ không mong cầu điều gì cả, các anh ngay cả một bó hoa cũng không mua qua.
Người với người thật sự có sự liên kết không giải thích được, bạn vì một người lăn qua lăn lại không ngủ được, người đó lại vì một người khác điên đảo tâm hồn, ăn uống không ngon
Anh không hiểu được con “cọp giấy” như em, nhìn không ra sự nhát gan sợ hãi của em, nhìn không ra sự mệt mỏi và cô độc trong ánh mắt em, chỉ cho rằng em tùy hứng, giở chứng, khó chiều vô cùng.
Thật ra em biết rằng loại tình cảm mà mình phải nhúng nhường, tìm đủ mọi cách để có được, đều sẽ không tồn tại dài lâu
Thật ra em phát hiện chúng ta không hợp nhau sớm hơn cả anh, chỉ là em không nỡ
Nếu không bận thì anh cứ xuất hiện đi, sẵn tiện ôm lấy em, em đợi anh lâu như vậy rồi
Ngay cả lúc rời đi anh cũng làm cho em cảm thấy em nợ anh
Bạn quen với việc ở bên cạnh anh ấy, cho dù anh ấy đối xử không tốt với bạn, bạn cũng sẽ nghĩ anh ấy đã từng tốt như vậy, không cam tâm ở bên nhau, không nỡ chia xa nhau, đây là điều bình thường
Không có sự nhiệt tình nào có thể đánh bại sự tiêu hao vô hạn cả
Người mà đã quyết định từ bỏ gặp lại thì đừng dạt dào cảm xúc nữa
Tình cảm vượt giới hạn và nguyên tắc bản thân đều không có cái kết đẹp
Mỗi ngày đều phân vân giữa thông báo cho anh và không thông báo
Món đồ không cầm nắm được ngay cả đưa tay ra cũng là dư thừa
Một vài người đáng ra lúc đầu nên nhẫn nhịn mà làm bạn thôi
Không ngờ rằng đoạn đường đi cùng anh lại đến cuối đường nhanh đến thế
Muốn vui vẻ thì phải kiên định không ngó ngàng đến người làm bạn không vui
Nhưng anh không biết rằng, em ngồi ngơ ngác đến sáng không biết bao nhiêu lần, anh không biết rằng em hối hận biết bao nhiêu vì đã đồng hành cùng anh trên đoạn đường này, em đau đớn như vậy, em vẫn liên tục thuyết phục bản thân buông bỏ vì anh sẽ làm em tổn thương, vì vậy anh mới là người mà em yêu.
Con người đều phải nói tạm biệt với món đồ mình không giữ được
Hy vọng anh luôn tốt, dù cho chúng ta không liên lạc nữa cũng không sao
Khi em cố tình không liên lạc với anh còn đau hơn so với việc anh không đáp lại
Có nhiều người tận đáy lòng sẽ dần mơ hồ
Một ngày nhớ anh 800 lần, mỗi lần đều đau, mỗi lần đều ấm ức
Anh không phải em, nên không hiểu được đối với em anh có ý nghĩa thế nào
Không liên lạc không phải việc khó, không nhớ mới khó
Mỗi lần không vui đều do anh, mỗi lần không vui đều tự mình khiến mình vui lên, vì vậy thích anh có tác dụng gì chứ
Một đoạn tình cảm kết thúc quả thật không phải là giận dỗi anh ấy hoặc là oán hận không nguôi, mà là bạn dần trở nên tĩnh lặng, không còn mong chờ, bạn cảm thấy người đó cũng chỉ vậy thôi
Khi anh ấy thích bạn, bạn tìm kiếm chi tiết anh ấy không thích bạn, khi anh ấy không thích bạn, bạn lại cố gắng tìm kiếm chi tiết anh ấy thích bạn.
Miễn cưỡng không có ý nghĩa nữa rồi, từ giây phút anh ấy đối xử với bạn không như trước nữa, thì đã xác định bạn không phải là người đi cùng anh ấy đến cuối đường rồi
Anh có thể quyết đoán một chút không, từ chối em hoặc là đi về phía em
Điều tệ hại nhất là không biết nên chờ đợi hay nên từ bỏ
Trên thế giới này có rất nhiều người nói yêu em nhưng lại không nghiêm túc yêu em
Có phải là con gái luôn có một tật xấu, dù biết là chuyện tình cảm này con người này vốn đã không còn hy vọng, nhưng lại không muốn rời đi
Thật ra em biết, đến cuối cùng chúng ta không ở bên nhau, nhưng em vẫn từ bỏ mọi thứ, cùng anh đi trên một đoạn đường không có kết quả, tuy không dài, nhưng đủ rồi
Nếu biết trước trái tim rối bời như vậy, lúc đầu cần gì gặp gỡ chứ
Dường như mất đi năng lực nói lời dong dài với anh rồi, cứ cảm thấy không diễn đạt được thứ mà em muốn diễn đạt, hoặc cũng có thể là do anh không bắt được tín hiệu mà em phát ra, thường xuyên than thở, mệt lắm, mệt đến nỗi dường như có anh hay không có anh cũng được cả
Nhưng mà vẫn chưa nói với anh, em thích anh, quả thật là được xây dựng dựa trên cơ sở anh thích em, xây dựng trên việc anh đối tốt với em, những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống, khiến em rung động với anh không chỉ một lần, sau này anh không thích em nữa, em cũng dần khiến bản thân xem nhẹ tình cảm em dành cho anh
Em không mong chờ bất cứ điều em không hứng thú nào, đồng thời sau này cũng sẽ không quá hiểu chuyện nữa, phần lớn những người hiểu chuyện đều là tự hy sinh cả
Em đương nhiên biết rằng con người sẽ thay đổi, cũng không mong mỏi anh sẽ mãi như lúc đầu, nhưng cảm nhận được anh đối với em không như trước nữa em vẫn không kiềm chế được mà đau khổ rất lâu
Anh chỉ là yêu em trong thời gian ngắn, đến cuối cùng sẽ có cô gái không cần chịu một chút ấm ức nào cũng có thể nhận được toàn bộ tình yêu của anh, mà em đến cả tư cách viền mắt đỏ lên cũng không có
Vậy anh thì sao, anh thích em chứ, có nhớ em không, có muốn gặp em không, có thích đến nỗi không buông bỏ được như em không, anh không có
Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng em cũng quyết định buông tha anh rồi, buông tha anh cũng là buông tha bản thân mình, ít nhất cũng có được kết quả, nếu không cứ lo được lo mất, cảm giác từ mong mỏi đến thất vọng anh sẽ không bao giờ hiểu được đâu, từ không nỡ đến buông tay cần rất nhiều thời gian, em thật sự chán ghét sự hèn mọn của bản thân trong tình yêu
Đếm không xuể mỗi ngày nhớ anh bao nhiêu lần, cũng không tính ra được vì anh mà buồn bao nhiêu lần, vốn biết rõ tiếp tục kiên trì chỉ đem lại sự thất vọng hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không muốn từ bỏ
Em rất hy vọng vào một buổi đêm hoặc rạng sáng nào đó, anh sẽ gửi cho em một tin nhắn dài, ngắn một chút cũng không sao, nói với em rằng những ngày này chưa từng quên em
Anh biết không, em rất mềm lòng, mỗi lần không muốn ngó ngàng đến anh, anh liền gửi đến tin nhắn “em yêu, xin lỗi”, em liền rất vui, trong chốt lát liền tha thứ cho anh.
Em nghĩ rằng em đợi anh đủ lâu, anh sẽ cảm động
Trong cuộc sống có rất nhiều chuyện không như ý, nhưng chuyện liên quan đến anh dễ dàng khiến em rối bời, em ấm ức, em nhớ anh
暂无评论内容