Bạn yêu xa bao lâu, cuối cùng ở bên nhau sao? ( Phần 2/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Cập nhật.

Hôm nay là ngày sáu tháng hai, cách thời gian tôi viết câu trả lời của mình một tuần. Lúc đó là nửa đêm, lướt thấy câu hỏi này nên nhất thời hứng thú, viết cũng lộn xộn, không ngờ sẽ nhận được nhiều like và bình luận như vậy. Cảm ơn sự động viên của mọi người, có bình luận tôi đã trả lời rồi, có bình luận chưa kịp trả lời, nhưng mỗi một bình luận tôi đều sẽ đọc. Có vài lời muốn viết ở bên dưới: 

1. Tôi với anh ấy là bạn cấp ba, đại học yêu xa. Đều ở tỉnh này nhưng khác thành phố. Trong ba năm qua, tôi với anh ấy cố gắng gặp nhau, đều là sinh viên nghèo, phí sinh hoạt mỗi tháng trừ đi tiền ăn và chi phí cuộc sống, số tiền còn lại đều dùng để gặp mặt hoặc là để dành mua quà ngày lễ cho đối phương. Thường thì là anh ấy đến tìm tôi, anh ấy nghĩ con trai thì nên đi tìm con gái, ngồi xe khá vất vả. Nhưng tôi cũng sẽ đột ngột xuất hiện ở trường anh ấy để cho anh ấy bất ngờ, đôi khi cũng hẹn trước là tôi đi tìm anh ấy, cảm nhận nơi anh ấy sống, cùng đi trên con đường anh ấy hay đi, cùng đi học với anh ấy, cùng ăn cơm. Mỗi lần gặp nhau đều chỉ vỏn vẹn hai ba ngày, nhưng đó là lúc tôi vui vẻ nhất. Tôi với anh ấy đều hi sinh rất nhiều trong mối quan hệ này, cả hai cũng từng yêu thật lòng, từng muốn đi đến cuối con đường. Chia xa là lẽ thường tình trong cuộc sống, kỷ niệm ba năm cũng rất đáng quý.

2. Trong bình luận có nói, trong tình cảm sợ nhất là con gái làm ra vẻ gì đó. Tôi thừa nhận tôi tỏ vẻ, giận cái là lạnh lùng với anh ấy. Về sau mỗi ngày nói chuyện trên điện thoại, trong lòng tôi đều hi vọng anh ấy đến tìm tôi, quả thực anh ấy cũng làm vậy. Có một bình luận nói rất đúng, xem tình yêu như trận đấu, hai người đó đều là kẻ thua cuộc. Tôi thua nhiều hơn, tôi xem sự chủ động của anh ấy là minh chứng tình yêu anh ấy dành cho tôi. Tình cảm là qua lại, nhớ anh ấy thì nói cho anh ấy, không nhất thiết cứ phải đợi anh ấy nói nhớ bạn. Giờ tôi mới hiểu ra.

3. Cũng có bình luận từ hướng khác, nói anh ấy có mục tiêu mới hoặc là có đối tượng mập mờ. Có thể một số người từng trải qua điều như vậy nên muốn nhắc nhở tôi, tôi rất cảm ơn. Đọc được bình luận như vậy, thực ra tôi cũng không kìm được mà nghi ngờ, các bạn của tôi (chúng tôi đều là bạn cấp ba, quen biết nhau hết) cùng phân tích. Ba năm qua, trạng thái mà tôi với anh ấy đăng trên tường wechat đều là lúc gặp nhau, cả hai hoàn toàn không giao tiếp với người khác giới. Anh ấy không nói chuyện với con gái, bạn khác giới duy nhất cũng là mấy người bạn chơi thân hồi cấp ba. Đại học thì học ở học viện kỹ thuật, tỉ lệ nam nữ nghĩ thôi đã biết rồi, cũng không chủ động tiếp xúc với con gái. Điện thoại của anh ấy thì để mặc tôi xem, đổi điện thoại mới cũng sẽ chủ động thêm vân tay của tôi. Có thể một số người sẽ nói sao tôi biết anh ấy không tiếp xúc, cũng có thể là xóa nhật ký tin nhắn không để tôi phát hiện thôi. Nhưng tôi muốn nói, điều căn bản nhất của yêu xa chẳng phải là tin tưởng sao? Nếu chúng tôi không đủ tin tưởng nhau mà ngờ vực nghi kỵ, vậy làm sao có thể kéo dài ba năm? Bắt đầu từ khi nào mà kết thúc một mối quan hệ thì chắc chắn sẽ có sự tồn tại của người thứ ba chứ. Nhưng nói nhiều cũng chẳng ích gì, ấn tượng ban đầu là quan trọng nhất, tôi cũng cho rằng anh ấy sẽ không làm vậy. Tôi với anh ấy đã chia tay rồi, cũng không có tư cách để xen vào cuộc sống của anh ấy, nếu anh ấy là người như vậy thì vừa khéo tôi nhìn rõ rồi.

4. Điều tôi không ngờ là, có nhiều bạn lại có trải nghiệm tương tự như vậy, đồng cảm sâu sắc. Đọc những bình luận đó tôi hơi buồn, tình cảm đặc biệt nhưng cũng giống nhau. Tôi rất đồng ý với một câu trong bình luận: Bình đạm không sai, yêu xa không sai, cái sai là bình đạm gặp phải yêu xa. Tình cảm sẽ nhạt dần theo thời gian, hai người lại không gặp được nhau, chỉ có thể hỏi han ân cần qua điện thoại, tất nhiên duy trì càng khó khăn hơn (Nhưng trách tôi với anh ấy không nhận ra vấn đề, không thể nói chuyện với nhau đàng hoàng, không tìm cách thích hợp để bên nhau). Cũng có người nói anh ấy không yêu nữa thì thôi, không cần phải bao biện cho anh ấy. Thật vậy, nếu rất yêu thì sao lại nỡ chia tay. Nhưng kết thúc một mối quan hệ thì cả hai người đều có vấn đề, tôi không muốn ép mình nghĩ anh ấy không tốt, không muốn oán hay hận anh ấy. Không cần phải trốn tránh, có vài chuyện không quên được thì hãy cứ để nó tồn tại theo một cách khác, chấp nhận nó, dung hòa nó với bản thân, như vậy thật sự dễ buông bỏ hơn.

5. Tôi không níu kéo anh ấy, nhưng trước đó lúc liên lạc với anh ấy, vô hình trung tôi cũng bày tỏ sự không nỡ và buồn bã của mình, tôi tin là anh ấy cũng có thể cảm nhận được. Mặc dù sắp tốt nghiệp rồi, nhưng vì công việc nên vẫn sẽ tiếp tục ở nơi đất khách. Vì vậy, suy cho cùng thì đây là một quá trình khó khăn, huống hồ một người đã mất đi lòng tin và quyết tâm mà mình đã kiên trì thì chia tay là chuyện sớm muộn thôi. Hãy xem đó là kỷ niệm đẹp, đời người luôn sẽ có mối tình khắc cốt ghi tâm, cho dù kết quả thế nào, có trải nghiệm là tốt rồi.

Gần đây đọc được đoạn này, tôi rất thích, hình như là lời bài hát.

“Ngôn ngữ luôn tồn tại mặt hạn chế của nó, chỉ một nửa thôi cũng mãi không biểu đạt được, một câu có thể không để lại tiếc nuối, vậy câu nào có thể không để lại tiếc nuối?”

Đặt tiếc nuối và không nỡ xuống, mang theo tình yêu bắt đầu cuộc sống mới.

Nếu không có gì bất ngờ, có lẽ sẽ không có sau đó nữa.

Chúc mọi người bình an khỏe mạnh, sống vui vẻ, yêu hạnh phúc.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容