BẠN TRẢI QUA KHOẢNG THỜI GIAN KHÓ KHẮN NHẤT, ĐAU KHỔ NHẤT TRONG SINH MỆNH CỦA MÌNH NHƯ THẾ NÀO? ( Phần 2/3 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/24917544/answer/74967062?

——————————-

BẠN TRẢI QUA KHOẢNG THỜI GIAN KHÓ KHẮN NHẤT, ĐAU KHỔ NHẤT TRONG SINH MỆNH CỦA MÌNH NHƯ THẾ NÀO?

Người giữ lại tôi là phó giám đốc bộ phận, ông ấy tán thưởng sự chăm chỉ của tôi. Thậm chí đến bây giờ chúng tôi vẫn là bạn tốt, mặc dù tôi xảy ra một sự biến hóa long trời nở đất, nhưng ông ấy vẫn có ơn tri ngộ với tôi, tôi gặp ông ấy đều gọi là thầy. Cũng có quan hệ với nữ giám đốc bộ phận, mỗi năm tôi đều đặc biệt gửi tin nhắn chúc tết cô ấy, tôi ấy cũng sẽ chân thành trả lời tôi, nhưng chúng tôi chưa từng gặp mặt. 

Ở công ty kia chân chính gặp được bước chuyển ngoặt là hai việc, việc thứ nhất là trong lúc quét dọn vệ sinh tôi đã phát hiện ra sổ ghi chép của tất cả nhân viên sale trước khi nghỉ việc, lúc đó còn chưa thịnh hành việc ghi chép bằng máy tính, những tiền bối không thành công đã ghi lại công việc mà họ làm từ trước đến nay, bời vì tất cả đều là những người thất bại, không có thành tích, nên tất cả bộ phận không có ai quan tâm đến phân loại khách hàng của bọn họ. Tôi sắp xếp tất cả nội dung bên trong vào máy tính, sau đó gọi điện cho người có số điện thoại, không có số điện thoại mà có tên công ty thì tra 114 hoặc mạng lưới liên lạc hỗ trợ để tìm ra, tốc độ nhanh một cách bất thường, hai tuần lễ đã sửa lại xong tất cả nội dung, nhưng vậy trong tay tôi đã nắm được một số lượng lớn khách hàng, sau này phát quang phát nhiệt cũng là nhóm khách hàng này. 

Việc thứ hai là một khách hàng cổ quái, đường sắt cũ, người ở phương Nam, tính tình của ông ta rất nóng nảy, có chút quái gở, mỗi lần tôi gọi điện thoại cho ông ta, thấp thỏm muốn nói chuyện với ông ta mấy câu, hỏi xem ông ta có nhu cầu mua thiết bị không, ông ta đều ngắt lời tôi một cách vô cùng thô bạo, nói với tôi là không có nhu cầu, lúc nào muốn mua sẽ liên hệ với cô. Tôi vẫn luôn làm một người làm việc vô cùng ‘gọn gàng’, nhất định một tuần lễ sẽ gọi cho tất cả khách hàng một cuộc điện thoại, trong một tuần cứ gọi đi gọi lại, tôi gọi ông ấy cúp máy, thái độ luôn rất thô bạo, đến tận nửa năm sau, vào một buổi chiều ngày thứ sáu, ông ấy gọi điện thoại cho tôi: Tôi muốn mua thiết bị trong, ngày mai đến xx (tỉnh nào đó). Tôi mơ hồ đang muốn hỏi, thì ông ấy lại cúp máy, tôi chỉ có thể gắng gượng đi mua vé tàu đến thành phố kia, trước khi đi tôi nhớ rõ ông cụ nhà ông ấy là người Sơn Đông, thích ăn dưa chua mà miền Nam không có, tôi đến Lục Tất mua một túi lớn các loại dưa muối đưa đến cho ông ấy. Đến thành phố XX tôi mới biết, thái độ của lão đại ca kia với lãnh đạo của ông ta còn lỗ mãng gấp một trăm lần so với tôi, không kể chi tiết, chỉ nói cuối cùng ông ta gần như xử lý sự phản đối của tất cả lãnh đạo để ký hợp đồng với tôi. 

Trên tàu hỏa trở về, tôi vẫn còn chút mơ hồ, bời vì hợp đồng đầu tiên của tôi là 671.500 tệ. 

Đúng vậy, mặc dù đơn hàng đầu tiên tôi tốn mất hơn nửa năm, nhưng cuộc đời vốn dĩ luôn kỳ cục như vậy, những hợp đồng sau này của tôi giống như măng mọc lên sau cơn mua xuân, hơn nữa ngày càng lớn, đến cuối năm đó, tôi đã dẫn theo mấy người vào làm cùng lúc với tôi cùng nhau làm việc. 

Sau này lại là các kiểu phong ba bão táp, tổng kết đơn giản chính là: Tôi đại khái tốn khoảng năm năm vất cả đuổi theo, lại có thể ngồi uống cafe cùng với những người bạn học của tôi, bọn họ có một số làm việc trong những doanh nghiệp nhà nước có tiếng, còn có một số người làm việc trong doanh nghiệp nước ngoài có tiếng tăm; lại tốn thời gian năm năm cố gắng vượt qua, giúp đỡ một doanh nghiệp hoàn thành việc đưa ra thị trường, bản thân tôi cũng từng đầu tư hạng mục lên đến 10 tỷ, cũng thuận lợi thực hiện được thu nhập trong kế hoạch. 

Ai biết được số mệnh lại trêu đùa tôi một lần nữa, lần này, thật sự kéo tôi xuống đáy của cuộc đời. 

Đứa con mới hai tuổi của tôi được chuẩn đoán chính xác mắc một căn bệnh thần kinh hiếm gặp, cần phải can thiệp suốt đời hơn nữa còn không có thuốc chữa. 

Tôi bật cười: Đây chính là số mệnh của tôi, có lẽ số mệnh của tôi vốn dĩ nên được trải qua mơ hồ và lỏng lẻo, thứ tôi theo đuổi càng nhiều, dường như thứ mất đi cũng càng nhiều, từ trên người mình tôi nhìn thấy được số phận kiếp trước của Sisyphus đã đẩy từng hòn đá từ trên đỉnh núi xuống một cách vô tình. 

Nhưng lần này tôi cũng trở nên mạnh mẽ hơn, kinh nghiệm nhiều năm nói với tôi, lúc bất kỳ chuyện xấu nào xảy ra, phía sau chuyện xấu đó nhất định có một chuyện tốt tương đương đang đợi tôi, tôi chỉ cần tìm ra được mặt tích cực. Tôi phát hiện, căn bệnh này là một ngành nghề cực khổ, những đứa bé sau khi được phát hiện mắt căn bệnh này, bởi vì chi phí chữa bệnh vừa đắt đỏ mà còn trường kỳ, rất nhiều gia đình dường như từ tầng lớp trung lưu rơi xuống tầng lớp cuối cùng chỉ trong vòng một đêm; đồng thời căn bệnh này cũng là căn bệnh của sự giàu có, nó dường như bộc phát và tăng trưởng ở những quốc gia giàu có, ví dụ ở Trung Quốc ba năm gần đây là thời kỳ bùng phát cao của nó, số trẻ bị mắc bệnh tăng theo cấp số nhân. 

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容