Những khoảnh khắc nào khiến bạn nghĩ bạn trai thực sự rất yêu mình? ( Phần 1/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Những khoảnh khắc nào khiến bạn nghĩ bạn trai thực sự rất yêu mình? ( Phần ½)

Có khá nhiều chi tiết 

Tối hôm qua khi làm chuyện chính sự, cứ tưởng hắn đang sờ tóc mình, hóa ra đầu mình sát giường quá, anh sợ mình đập đầu vào thành giường nên dùng tay che chắn cho mình… Mình rướn cổ, hôn lên xương quai xanh và vai anh ấy, anh ấy luôn lấy tay đỡ lấy đầu tôi vì sợ tôi mỏi cổ.

Buổi tối tôi về muộn phải ngồi ăn cơm một mình, anh ấy sẽ để quạt ở phòng khách hướng hết vào người tôi.

Anh ấy về muộn, hỏi tôi muốn ăn gì, tôi nói tôi muốn ăn dưa hấu lạnh, sau đó anh ấy về nhà, ngoài dưa hấu ra thì còn có sầu riêng và xoài đều là những thứ tôi thích nhất.

Anh ấy bị tôi lây nhiễm rất nhiều thói quen, trước đây anh ấy ăn mặc bóng bẩy, nhưng bây giờ cũng ăn mặc thoải mái và tiện lợi như tôi, cứ đến mùa hè, tủ quần áo nhà tôi hơn nửa đều là các loại áo phông trắng. Một tháng tôi luôn muốn ăn cay một vài lần, trước đây anh ấy luôn nói rằng nó không tốt cho sức khỏe và không cho tôi ăn nhiều, bây giờ có lúc về muộn anh ấy sẽ mua một đống đồ cay về ăn khuya với tôi. 

Anh ấy trước đây luôn ngủ sớm dậy sớm, bây giờ cuối tuần anh ấy gọi tôi dậy để ăn sáng rồi lại đuổi tôi đi ngủ tiếp, anh ấy thì dọn dẹp vệ sinh xong cũng vào ngủ nướng cùng tôi.

Nửa đêm mất điện, thang máy không hoạt động, tôi cuốc bộ lên nhà nóng quá đòi uống cola lạnh nhưng đúng lúc trong nhà vừa hết… Lại nghĩ đến nhà tôi ở tầng mười mấy, trời lại hơn 30 độ không nên làm khó cậu trai shipper, tôi xả một bồn nước lạnh tắm, khi ra ngoài tôi phát hiện ra rằng anh ấy đã ra ngoài để mua coca và dưa hấu lạnh.

A, hình như lạc đề mất rồi, bây giờ anh ấy đã là chồng tôi mất rồi.

————

太吓人了,一晚上这么多回复

Quá đáng sợ, chỉ một tối mà nhiều câu trả lời đến vậy

Tôi và anh ấy lấy giấy kết hôn mới chưa đầy một tháng, ở bên nhau 4 năm, cũng không phải ngay từ đầu anh ấy đã như thế này. Lúc mới quen nhau, đi hẹn hò anh ấy chơi game suốt cả buổi, anh ấy ăn nhanh, ăn xong tính tiền và đi thẳng đến điểm dừng tiếp theo trước… Nói chung là mới đầu anh ấy chẳng ra gì… Vốn dĩ tôi cũng chẳng mong đợi gì nhiều vào tình yêu này, chỉ thuận theo tự nhiên thôi.

Sau đó, anh ấy dần thay đổi, anh ấy nhớ tôi không ăn rau thơm, nhớ tôi thích ăn gì, nhớ kỳ kinh nguyệt của tôi. Tôi đau lưng, kiểm tra thì phát hiện bị thoái hóa đốt sống, sau đó trách nhiệm quét nhà lau nhà, nhận chuyển phát, đi vứt rác anh ấy đều bao khác (tất nhiên tôi cũng làm việc nhà nhưng chỉ là những công việc nhẹ nhàng như sắp xếp và lau dọn đồ đạc). Và còn nhiều thứ khác, nói chung không giống như ngay từ đầu đã chăm chỉ và siêng năng, những thay đổi từ từ này khiến tôi cảm thấy khá chân thực. Dù sao cũng đã 4 năm trôi qua tôi vẫn chưa thấy chán, ngày nào cũng sớm hôn tối hôn, nhìn thấy thấy anh ấy nhắc đến anh ấy đều sẽ đỏ mặt tim đập, anh ấy nhìn thấy tôi, ánh mắt dường như có ánh sao lấp lánh. Về sau không biết sẽ thế nào, nhưng bây giờ cứ muốn được ở bên nhau mãi mãi, vậy nên đi đến hôn nhân. 

总觉得男的办正事儿属于那个啥上脑的时候,这种时候还能处处顾及我,这谁能hold住……比如姨妈前后要轻一点,发现我好像润滑油过敏,特意研究了一下换成玻尿酸的了,有一次太high了,我膝盖滑倒床框那了,我没来得及说他就发现了,就很严肃训我说怎么不说,非要看看有没有印子才继续……

Tôi luôn nghĩ đàn ông khi làm chuyện đó thì đều thuộc kiểu cái gì đó đó lấp mất não ấy, vào lúc này mà còn phải tận tình lo lắng cho tôi, cái này ai là kiềm chế cho được… Ví dụ như trước và sau khi đến tháng phải nhẹ một chút, phát hiện hình như tôi dị ứng với dầu bôi trơn, anh ấy còn đặc biệt nghiên cứu, đổi thành hyaluronan. Có lần high quá, đầu gối của tôi bị trượt đập xuống khung giường, tôi chưa kịp nói anh ấy đã phát hiện ra rồi, sau đó anh ấy nghiêm nghị mắng tôi một trận bảo sao tôi không nói ra, phải kiểm tra chắc chắn tôi không có dấu vết thâm tím nào mới tiếp tục…

Đương nhiên anh ấy cũng có khuyết điểm, ham chơi và lông bông, có cả đống bạn bè, số lần về muộn cũng không ít, nhưng tôi cũng là người thích ở một mình, khi anh ấy về muộn thì tôi nhàn nhã làm mấy việc riêng của mình. Về nhà, tôi không giục ảnh cũng tự giác báo cáo hành trình, không tệ.

夏天天热,两只猫喜欢在地上摊着,他有时候就趴地上看猫玩(嗯,夏天他真是每天拖地,感觉就是为了猫趴着舒服)

Tôi nuôi 2 con mèo, anh ấy quá sạch sẽ, hầu như ngày nào cũng phải dọn dẹp sạch sẽ, vừa làm vừa cằn nhằn khắp nơi đều là lông mèo. Rồi hết đồ ăn cho mèo, anh ấy rối rít lên vội vàng kéo tôi ra cửa hàng mua đồ ăn cho chúng. Anh ấy vô cùng thích cho lũ mèo ăn. Tên này ban đầu còn nói chỉ thích chó, không thích mèo, bây giờ thì vừa vào cửa hôn tôi xong là vội chạy lại ôm mèo… Mùa hè nóng nực, hai con mèo thích nằm đất, có khi hắn cũng nằm bò trên nền nhà nghịch mèo (Hừm, mùa hè thực sự là ngày nào hắn cũng lau nhà, cảm thấy có lẽ hắn làm vậy chỉ để mèo nằm cho thoải mái mà thôi).

Ưm, phải nói tôi đối tốt với anh ấy như thế nào, dường như tôi không thể nghĩ ra điều gì đặc biệt cả. Tôi không thúc giục anh ấy khi anh ấy đi chơi khuya? Tôi không quan trọng quà tặng, muốn gì tôi đều nói thẳng với anh ấy? Cả ngày làm ổ trong nhà, không cần anh ấy phải tốn thời gian đưa đi hẹn hò và mua sắm? Chơi Vương giả giỏi hơn anh ấy, có thể dẫn anh ấy tăng điểm? Ngoài thích ngủ nướng, thích uống coca, thích ăn vặt và đọc tiểu thuyết những thứ khác tôi đều không quá hứng thú, khá là dễ nuôi? Ồ, tôi khá giỏi việc sắp xếp và bố trí, hai lần chyển nhà, tôi lên kế hoạch sắp xếp rất nhẹ nhàng, anh ấy rất thích, và bây giờ cũng càng thích ở lỳ trong nhà hơn. Có điều tôi chẳng biết nấu ăn, cơm đều là anh ấy nấu hoặc chúng tôi gọi đồ ăn ngoài. Nói chung có một lần anh ấy không ở nhà, tôi nấu mì gói làm bỏng tay, từ đó anh ấy yêu cầu tôi không được lại gần cái bếp nữa.

Ừm, hình như hết rồi.

——————

Tất cả đều là những điều rất nhỏ nhặt bình thường trong cuộc sống. Đời không giống như tiểu thuyết và phim truyền hình, không có quá nhiều hiểu lầm, mâu thuẫn và xung đột. Vị CEO độc đoán chỉ đọc trong tiểu thuyết thôi, tặng nhà, tặng xe, tặng ao cá, nhưng ngày nào cũng bảo bạn “lên đây rồi tự mình làm đi”, những chuyện này đặt trong cuộc sống thật là xấu hổ. Cãi cọ loạn lên rồi nửa đêm uống say dầm mưa kể lể tình cảm cũng thật ấu trĩ. Cuộc sống của những người bình thường là rất nhiều mảnh ghép nho nhỏ chân thực hợp lại.

Những chuyện này nếu như anh ấy không làm, tôi dường như cũng không để ý đến, nhưng anh ấy đã nghĩ đến và đã làm chúng, tôi đã nhìn thấy và ghi nhớ trong lòng, tôi sẽ hôn anh ấy và nói với anh ấy rằng tôi rất hạnh phúc, tôi không hề nghĩ rằng đây là chuyện đương nhiên anh ấy phải làm.

Những chi tiết nhỏ nhặt này khiến tôi nhìn thấy anh ấy, nhớ đến anh ấy đều không nhịn được muốn nở nụ cười. Có lẽ mười mấy năm hoặc mấy chục năm sau tôi đã quen và không chú ý đến những chuyện này nữa, nhưng bây giờ tôi cảm thấy mình được yêu, thích thì bày tỏ mình thích, kiềm nén làm gì.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容