Câu chuyện đáng sợ mà bạn đã từng nghe là gì?(1/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Người lớn tuổi kể rằng tảo mộ là để tổ tiên biết người trong nhà thịnh vượng, nếu không đi thì chính là không tôn kính với tổ tiên, sẽ gây ra thảm họa.

 Nhà tôi tới thế hệ tôi thì tôi là đứa con gái duy nhất, nên nghề ép giấy của bà rơi vào người tôi, nhưng hôm tôi đi tảo mộ bà, tôi lại đặt giấy ở nhầm phần mộ.

Vốn dĩ tôi không phát hiện ra, khi tôi ra khỏi nghĩa địa, một lúc ba ông cụ cùng nhau đến hỏi tôi: “Hiểu Hiểu, cháu đi tảo mộ mà sao không đem giấy ép cho bà?”

Tôi sững sờ: “Cháu có đem rồi”

Nói rồi tôi quay lại phần mộ để xem thì mới phát hiện phần mộ của bà thật sự không có giấy, ngược lại, phần mộ bên cạnh bà có một vài tờ tiền bằng giấy ép.

Bây giờ tôi mới ý thức được, lúc nãy tôi đặt nhầm mộ rồi.

Ba cụ ông cũng nhìn thấy, sắc mặt thay đổi, lập tức lấy mấy tờ tiền giấy đặt trên phần mộ của bà, kéo tay tôi xuống núi.

Càng đi, tôi càng cảm thấy hai vai càng nặng, giống như có thứ gì đè lên, hơn nữa hoa mắt chóng mặt, mí mắt sụp xuống, ngáp một cái.

Về đến cổng nhà thì vừa gặp được ông nội.

Tôi gọi một tiếng: “Ông”, hai mắt nhắm lại, ngã vào lòng ông.

Đầu óc tôi loạn cào cào, tai nghe tiếng ong ong, cứ cảm thấy như có đôi tay cấu vào eo tôi, cấu đau cả người, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, tôi ôm cánh tay co lại, đến thở cũng khó khăn.

Nhưng eo càng ngày càng đau, trong cơn mơ hồ, tôi hình như nhìn thấy một người quỳ bên cạnh giường.

Người đó từ từ ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của ông ta, tôi hít một hơi thật mạnh, trái tim dần lạnh, mặt ông ta đeo một chiếc mặt nạ bằng gỗ chạm khắc, chỉ lộ ra đôi mắt, đôi mắt pha lẫn buồn bã và tức giận. Bên dưới phần mắt của mặt nạ có vết máu màu đỏ, như thể giây tiếp theo nó sẽ giọt lên người tôi.

Người đó từ từ chậm rãi áp sát mặt của tôi, trầm giọng hỏi: “Cô không biết tôi là ai?”

Vừa nói xong, tay ông ấy dùng sức khiến eo của tôi đau như sắp gãy.

Tôi đau đớn rít lên, không suy nghĩ đến những gì ông nói, hoảng sợ hét lên: “Ông nội.”

Vừa mới hét lên, một luồng khói ập vào mặt, tôi ho sặc sụa, cố gắng mở mắt ra.

Ông nội đứng bên cạnh giường, vừa dập tắt điếu thuốc trên tay.

Ngay khi tôi muốn nói, ông nội vẫy tay để bảo tôi im lặng.

Ông lấy ra một tờ giấy đỏ đặt lên giường lò, như thể nó được dùng để viết câu đối ngày Tết, rồi ngồi xếp bằng trên giường, ngón trỏ tay phải chạm vào lọ mực, tay trái cầm một nén hương, hai mắt nhắm nghiền, miệng mấp máy như đang nói gì đó, nhưng không có một âm thanh.

Khi ông nói, hương cháy ngày càng nhanh, nháy mắt một cái chỉ còn hơn nửa.

Đột nhiên, ông nội ngạc nhiên, dù nhắm mắt nhưng đôi mắt vẫn không ngừng động, ông lấy ngón trỏ tay phải ra khỏi lọ mực, viết nhanh ba chữ trên tờ giấy đỏ, nhưng nét chữ rất nguệch ngoạc. Tôi không nhìn ra được ông viết cái gì. 

Khi ông nội viết xong, ông dùng kim đâm vào ngón trỏ của tôi và để máu nhỏ giọt trên tờ giấy đỏ.

Đầu óc choáng váng, xem đến đây tôi đã ngủ thiếp đi, tỉnh lại là do bị con gà trống ngoài sân đánh thức, vừa mở mắt ra đã thấy ông nội đang ngồi hút thuốc bên cạnh.

“Ông …” Cổ họng của tôi rất đau , giọng nói bị tắt, nói ra tiếng rất khó chịu.

Ông nội đỡ tôi dậy để tôi dựa vào tủ trên đầu giường nói: “Hiểu Hiểu, ông đã mời quỷ tiên cho cháu.”

“Hả?” Tôi sửng sốt, “Ông ơi, vì sao lại mời quỷ tiên cho cháu ?

Ông nội tôi nhìn với ánh mắt đáng ghét, tôi lớn lên với ông ấy ở vùng quê và biết ông ấy sẽ mời ma.

Trong miệng ông nói “Mời quỷ tiên” là mời những hồn ma đơn độc không nơi nào để đi hoặc những người đã chết trong gia đình, mình sẽ cho họ hương hoa cúng bái, họ sẽ bảo vệ cho mình. Ở vùng Đông Bắc, còn có mời Hồ Tiên và Thường Tiên.

Ông nội giải thích: “Ông đã nói với cháu từ lâu rằng bát tự của cháu yếu ớt, dễ khiêu khích tà ma. Hôm qua cháu đặt nhầm mộ nên đã mang về chủ nhân của ngôi mộ đó. Ông ta rất lợi hại. Chúng tôi không thể đắc tội ông ta.” Chúng ta chỉ có thể mời ông ta đến, cúng bái ông ta để ông ta bảo vệ cháu. “

“Vậy thì ông thấy thứ đó rồi?” Tôi nuốt nước bọt và lo lắng nhìn xung quanh, “Bây giờ có phải thứ đó trong nhà không?”.

Ông nội trừng mắt nhìn tôi nói: “Cái gì mà là thứ đó, sau này cháu phải gọi là Tiên gia, dùng từ ngữ phải tôn trọng, hiện tại ông ta không có ở đây, cháu nằm nghỉ chút đi ông đi nấu cơm.”

Nói xong ông nội đi ra sân.

Tôi đuổi theo, định hỏi nhưng chưa kịp nói thì chú Vương trong làng bỗng mở cửa, lo lắng nói: “Chú Tam Căn, con tôi Đại Tráng có chuyện rồi, chú nhanh cùng tôi đi xem sao”.

Chú Vương  rất lo lắng, không đợi ông nội tôi nói gì, liền nắm lấy ông bước đi, “Chiều hôm qua nó nhân lúc tôi với mẹ nó không chú ý uống một ly rượu trắng, cứ nôn mãi, nôn ra thứ nhìn rất ghê tởm….”

Ông nội tôi hỏi chú ghê tởm như thế nào, chú Vương cau mày nói: “Mọi người đi xem thử là biết.”

Tôi đi theo họ, và khi đến cổng nhà của chú Vương, tôi ngửi thấy mùi chua và thối, khiến tôi cảm thấy buồn nôn.

Nhìn vào trong sân, con trai của chú Vương là Đại Tráng đang ngồi xổm trong góc mà nôn. Khi tôi nhìn sang, anh ấy vừa nôn ra một đống đồ đen như lông động vật.

Tôi bước về phía trước hai bước và sau khi nhìn thấy rõ ràng tôi không nhịn nỗi mà nôn khan, có một con chuột chết bị xé xác trong vũng nôn.

“Chú xem Đại Tráng bị sao vậy?” Chú Vương lo lắng hỏi.

Ông nội liếc mắt nhìn thứ Đại Tráng nôn ra, sắc mặt đột nhiên thay đổi, vừa định đi qua xem thì Đại Tráng hung hăng đứng lên chạy về phía tôi, đụng thẳng vào bụng tôi trước khi tôi kịp phản ứng.

“Chạy đi, nó tới tìm cô để đòi mạng đó.” Ngay lúc đụng vào tôi Đại Tráng thì thào câu này.

Hơn nữa, giọng nói của anh ấy rất khàn, như thể anh ấy bị hụt hơi , nói một từ thôi cũng khó khăn.

Tôi ôm bụng đau đớn, nghe được câu này thì tôi sửng sốt, ai đến tìm đòi mạng?

Chú Vương phản ứng lại được thì kéo anh ta lại.

Đại Tráng miệng kêu gào, vừa đá vừa cào để vùng vẫy.

Ông nội lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, hít một hơi thật sâu, tiến về phía Đại Tráng.  Đại Tráng nôn ra một bãi , trợn mắt, rồi ngã vào vòng tay của chú Vương .

“Mau đưa nó vào nhà.” Ông nội nói.

Chú Vương vội vàng ôm Đại Tráng vào nhà, tôi mới tỉnh táo lại, nhịn đau mà bước vào nhà.

Ông nội đi vào bếp lấy một đôi đũa, một tay giữ ngón út bên phải Đại Tráng,một tay dùng tay ấn vào cặp lông mày Đại Tráng, thân hình Đại Tráng đột nhiên siết chặt, cổ rụt lại, trợn tròn mắt.

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容