Câu chuyện đáng sợ mà bạn đã từng nghe là gì?(3/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Ngay khi tôi cảm thấy mình sắp bị anh ta bóp cổ đến chết, tôi nghe được một tiếng nổ lớn, tôi đã sợ hãi tỉnh dậy 

“Hiểu Hiểu, cháu làm sao vậy? Ông nội chạy đến

Tôi khóc và nhào vào lòng ông nội, run rẩy ôm lấy ông và nói với ông về giấc mơ vừa rồi, “Ông, đó là cái gì? Tại sao tôi luôn mơ thấy anh ta?”

Ông vỗ nhẹ vào lưng tôi, dỗ dành tôi và nói: “Cháu đừng sợ, đó là Quỷ Tiên ông mời về cho cháu”.

Tôi sụt sịt không tin vào lời anh ta nói: “Ma làm sao mà đáng sợ như vậy.

Tiên gia đều như thế cả. Đợi buổi tối ông dâng hương cho Tiên gia, ông sẽ nói với ông ấy nghe và để ông ấy đừng hù cháu nữa.” Ông nội nói.

Tôi gật đầu, nhưng khi nhớ lại đôi mắt của Quỷ Tiên trong giấc mơ, tôi không khỏi hoảng sợ, anh ta nhìn tôi không giống như  là một người xa lạ khi nhìn tôi.

Buổi tối khi ông nội dâng hương cho Tiên gia, Ông  lầm bầm một hồi lâu. Sau đó tôi không mơ lại trong vài ngày sau đó và cơ thể tôi bình thường.

Tôi không khỏi suy nghĩ, có lẽ chuyện xảy ra đêm đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Đúng lúc tôi nghĩ sẽ không còn vấn đề gì nữa, thì trong thôn  xảy ra chuyện lớn, là chú Dương, người có quan hệ tốt nhất với ông nội có chuyện.

Nghe tin, tôi và ông nội vội vã đến nhà chú Dương.

Vừa vào cửa đã thấy chú Dương nằm ngửa bên cạnh giếng áp trong sân, mắt đăm đăm, chỉ mặc quần lót, cơ thể và mặt bị cào, mũi và tai bị cắn đứt lìa.

Ông nội lúc đó đỏ cả mắt.

Dì Dương ngồi cạnh cái xác vừa khóc vừa tự nhủ: “Hôm qua ông ấy ngủ còn bình thường, sáng dậy tôi thức dậy thì cái giường bên cạnh trống không, đến khi tôi ra ngoài thì ông ấy đã thành ra thế này. Tất cả đều do tôi vì đã ngủ quá nhiều”

Người đứng cạnh tôi nói rằng có thể là ông Dương, đi tiểu đêm thì bị một con sói từ trên núi xuống giết chết.

Người già trong thôn xầm xì nói, sống nhiều năm như vậy, từ trước đến nay trên núi còn chưa từng thấy sói, huống chi là nghe nói ở nhà có người bị sói cắn chết, mà thật sự có chó sói, thì cũng không thể chỉ cắn đứt mũi và tai của mình, không cắn nơi khác của thân thể.

Tôi nhìn cổ chú Dương, đi về phía trước hai bước, phát hiện dưới cằm hình như có vết bầm tím.

Tôi muốn nói với ông nội về điều này, nhưng trong sân loạn cào cào, và ông ấy không nghe thấy tôi gọi ông nội hai lần.

Dân làng thuyết phục Dì Dương, họ hàng bắt đầu bận rộn, mặc quần áo tươm tất cho Chú Dương rồi cho vào quan tài.

Dì Dương khóc tìm ông tôi, nói với ông: “Lão Dương chết không rõ ràng. Tôi sợ ông ấy đi không suôn sẻ. Ông có thể tiễn ông ấy đi được không?”

Ông nội đồng ý mà không cần nghĩ ngợi gì, “Tôi cũng đang muốn nói với chị rằng người chết rất đau buồn, bảy linh hồn đầu tiên sẽ làm tổn thương người. Tôi sẽ sử dụng một số biện pháp trong quá trình chôn cất, rồi tiễn anh ấy đi . “

Chú Dương mất đột ngột, tang lễ gấp gáp, lúc 3 giờ chiều hôm đó mới đào xong mộ, mời tới vài người gõ chiêng, thổi kèn suona, ông nội dẫn đầu khiêng quan tài ra khỏi nhà. Chỉ có những người thân ruột thịt đến.

Ông nội đặc biệt tìm bốn người đàn ông trung niên cường tráng khiêng quan tài, trên đường đến nghĩa trang cũng không có chuyện gì, ngược lại sắp lấp đất, trời mây gió nổi lên.

Người lấp đất bị mờ mắt , hụt chân rơi xuống mộ, những người xung quanh vội vàng kéo lên.

Tôi nghiêng người về phía trước và thấy trán của người đàn ông bị rách, mặt đầy máu, và cơ thể run rẩy không kiểm soát được.

Tôi đưa tay nắm lấy ống tay áo của ông nội, vừa định nói thì người đàn ông đó đột nhiên mở mắt ra nhìn tôi chằm chằm, đôi môi khẽ mấp máy, nhìn hồi lâu tôi mới hiểu ra ông ta đang nói gì: “Chạy nhanh, nó đang tìm kiếm cô.” 

Nó?

Ai đang tìm tôi?

Nghĩ đến những gì ông nội nói với tôi lúc trước, tôi cả người cứng đờ, lẽ nào là người đến đòi nợ?

Chương 3: Cháu sắp gặp chuyện rồi

Ông nội lấy chiếc chiêng trong tay người bên cạnh gõ vào tai người đó, ánh mắt người đó sợ hãi, ông nội cắn ngón tay ấn vào giữa đầu người đó.

Người đó há miệng hít thở vài ngụm liền ngất xỉu sau một hồi lâu thở hổn hển.

“Đem đến bệnh viện nhanh,” ông nội nói.

Sau khi đưa người đàn ông đi, ông nội đích thân cầm cái xẻng lên và nói với tôi: “Hiểu Hiểu, cháu đến đốt giấy đi, những người khác lùi lại.”

Tôi trả lời, quỳ bên cạnh chậu lửa, nhét tiền giấy vào trong, ông nội thì thầm với quan tài trong mộ: “Tôi biết rồi, ông cứ yên tâm ra đi”.

Những người khác ở xa không thể nghe thấy, nhưng tôi nghe rõ.

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容