Lựa và Chọn (1/2)

Lựa và chọn.

A đang học lớp 12, gặp tình yêu sét đánh với bạn gái, tâm trí chỉ nghĩ đến nhau. Lúc A học bài thì không thể nhắn tin, không đưa đi uống trà sữa được nên bạn khóc giận, A mất mấy ngày để dỗ dành. Mẹ A bảo:

A, giờ con chọn đi, tình yêu hay tập trung học để có sự nghiệp“.

A quả quyết:

Con chọn cả 2, con muốn thi đậu vào ĐH Y khoa, muốn có IELTS 8.0 để xin học bổng du học, muốn có bạn gái vì đó là 1 nửa của con. Con không thể thiếu cô ấy, cũng không thể thiếu sự nghiệp“.

Bà mẹ nói:

Ở đâu ra vậy, con cũng chỉ có 24h và 8h để ăn, ngủ“.

A cuối cùng chọn chia tay cô bạn để tập trung học hành. Cô bạn đến đứng trước nhà A mấy ngày khóc lóc, tối nào về cũng nghĩ đến chuyện quyên sinh. 6 tháng sau thì cô có bồ khác, 1 năm sau thì cô lấy chồng, nói với bạn thân:

“Không biết ngày xưa sao tao yêu được cái thằng vớ vẩn đó“.

10 năm sau, bác sĩ A không nhớ nổi cô bạn, người mà mình từng nghĩ là: “sinh ra là cho nhau, chia tay là tử biệt” có họ và chữ lót là gì, chỉ còn nhớ mỗi cái tên.

Câu chuyện trên nói về sự lựa chọn của mỗi người. Cuộc đời là chuỗi các lựa chọn.

Sáng ngủ dậy, mình quánh răng trước hay ăn sáng trước? Quánh trước thì ăn sáng ngon hơn, nhưng ăn xong lại hôi miệng. Nếu quánh nữa thì tốn kem, tốn nước, tốn công…

Ăn ở nhà hay ra quán? Ăn nhà thì nhiều thời gian bằm xắt nhưng sạch sẽ an toàn, ăn quán thì trả tiền đứng dậy đi có người dọn dẹp, gọn nhẹ nhưng thể nào cũng nạp thêm 1 ít hoá chất vào người.

Tiếp tục cuộc sống cũ hay vác ba lô lên đường phiêu bạt? Ở lại thì chấp nhận sự quen thuộc, nhàm chán nhưng an toàn, ít rủi ro. Ra đi thì chấp nhận sự bất ổn, bất an, có xác suất bị tai nạn nhưng sẽ có được sự kỳ thú.

Tiếp tục sự tự do của người độc thân FA hay sự ràng buộc kiểm soát của người có gia đình? Cuộc sống nào cũng có cái hay riêng, cái mệt mỏi riêng. Từng có khoảng thời gian sống vui vẻ với ai đó thì mình trân trọng những khoảnh khắc quá khứ ấy, vì chính mình cũng đã từng thấy thú vị cơ mà. Và người ta cũng đã tốn thời gian (trong cuộc đời ngắn ngủi của người ta) để quan hệ với mình, mắc mớ gì ghét họ. Thành cũng do 2 phía, mà đổ vỡ thì cũng tại cả hai. Thái độ của người ta sao đó với mình, là do thái độ của mình trước.

Chấp nhận dẹp 1 mối quan hệ (ví dụ vớ phải người chồng vợ bạn gái bạn trai thuộc nhóm tiêu cực) để không phải nhức đầu cãi cã giận hờn khóc lóc mỗi ngày? Nếu tiếp tục giữ quan hệ này thì đừng có than vãn vớ vẩn. Chọn đi. Còn cha mẹ tiêu cực hoặc đòi kiểm soát mình chặt chẽ? Mình không thể dẹp được mối quan hệ với họ, vì đó là tình thân. Nhưng có thể chọn cách viếng thăm nhiều lần nhưng mỗi lần tiếp xúc ngắn lại, hỏi thăm tí xíu thì đi, rồi mai mốt ghé chơi nữa. Tránh ở chung, tránh tâm sự kể lể để không bị lây lan tiêu cực.

Có bạn nói, việc mình đang làm, sao thiên hạ nói ra nói vào, mình buồn quá. Thì tại mình lắng nghe. Miệng là của họ, sao cấm được. Tai là của mình, nghe hay không là do mình. Viết cái gì đó trên mạng là quyền của họ, xem hay không là quyền của mình. Ai bảo ngồi đọc bình luận chi rồi căng thẳng. Người ý kiến nhiều trên mạng thì đều là tỷ phú thời gian, đầu óc sao đó mới rảnh rỗi vậy. Có cần thiết để ý những quan điểm của netizens (cư dân mạng)?

Continued…

#Tonybuoisang
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容